Chương 69: HQRR 2: Hợp đồng bán thân

355 58 7
                                        

Trong thế giới này, Lâm Kỳ đã tự sát.

Một vốc thuốc ngủ, cứ thế ra đi.

Cái chết của y đã gây chấn động mạnh cho Địch Lam, kẻ vẫn luôn thuận buồm xuôi gió không biết trời cao đất dày. Sự ra đi ấy khiến hắn phải nhìn lại bản thân, buộc hắn thay đổi, từ bỏ tính khí nóng nảy. Cuối cùng, nhờ vào cú sốc này mà lột xác trưởng thành. Sau đó, Địch Lam còn tham gia diễn một nhân vật cũng tự sát giống như Lâm Kỳ, con đường nghệ thuật của hắn tràn ngập nhân văn, cuối cùng trở thành một nghệ sĩ điện ảnh mẫu mực, vừa có đức vừa có tài.

Đó là kịch bản bình thường.

Hệ thống: "Cậu ta không thể vượt qua được cú sốc, bắt đầu oán đời, hắc hóa, sau đó rời khỏi giới giải trí."

Đây là kịch bản bất thường.

Lâm Kỳ thu lại ánh mắt, khẽ cụp mi để tránh lộ ra sự nồng nhiệt quá rõ ràng, sợ Địch Lam sẽ thấy kỳ quái.

Thực ra y không cần phải lo lắng. Trong mắt Địch Lam, ánh mắt phát sáng của Lâm Kỳ khi nhìn hắn chẳng qua là vì đánh giá cao tài năng của hắn mà thôi.

"Tại sao lại đổi ý?" Lâm Kỳ hỏi với giọng điềm tĩnh.

Địch Lam nhìn đôi mắt hơi ửng đỏ của y: "Anh khóc ư? Vì bài đăng trên Weibo của Diệp Phi Hồng à? Anh đừng để ý, một thằng bại não thôi ấy mà."

Huyệt thái dương của Lâm Kỳ giật giật, dù có là tình cảm thì cũng không thể khiến y mù quáng được. Địch Lam thực sự là khó, dạy, dỗ! Trùng sinh rồi mà vẫn... dở hơi như vậy.

"Tôi hỏi cậu, tại sao lại không muốn ký hợp đồng nữa?" Lâm Kỳ chậm rãi nói.

Vừa nghe thấy nhịp điệu giọng nói ấy, Địch Lam đã biết ngay y hơi mất kiên nhẫn rồi, bèn chân thành nói: "Anh rời khỏi giới giải trí đi. Anh không phù hợp với nơi này đâu. Nhìn bề ngoài có vẻ anh chẳng bận tâm chuyện gì, nhưng thực ra trong lòng đã chịu tổn thương rất nhiều rồi. Rời bỏ đi, đổi nghề khác, bắt đầu lại từ đầu, chẳng phải tốt hơn sao?"

"Nói xong chưa?" Lâm Kỳ hỏi.

Từ giọng điệu của y, Địch Lam biết ngay là y chẳng thèm để vào tai.

Quả nhiên, Lâm Kỳ chỉ thản nhiên nói: "Không ký thì cút."

Nhưng Địch Lam vẫn không chịu đi, tiếp tục thuyết giảng.

Lâm Kỳ bị ép nghe một bài diễn văn kéo dài suốt mười phút với chủ đề "Trân trọng sinh mệnh, tránh xa giới giải trí", tâm trạng từ hồi hộp khi gặp lại chuyển dần sang xúc động muốn đấm người.

"Khát không?" Lâm Kỳ hỏi.

Địch Lam: "Em không khát, em còn có thể nói tiếp"

Lâm Kỳ: ......

Kiếp trước, để đào tạo tên mắc chứng nổi loạn với mạch não kì lạ này thành ảnh đế, y đã phải tốn sức chín trâu hai hổ. Vậy mà sống lại xong, cái chứng nổi loạn này... lại càng nặng hơn!

"Rốt cuộc cậu có ký hay không?" Lâm Kỳ mất kiên nhẫn nói.

Địch Lam kiên trì nói: "Em không ký. Anh rời khỏi giới giải trí đi."

[Đam Mỹ| Xuyên Nhanh] Bản ngã tu dưỡng của người công cụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ