Chương 98: CSLT 11: Ti tiện

140 29 4
                                        

Edit: Dưa

Bộ Hình nghênh đón hai nhân vật mới, một Trạng Nguyên, một Bảng Nhãn, cộng thêm Thám Hoa vốn đã ở trong bộ. Phần lớn quan chức trong bộ Hình đều đã làm việc ở đây nhiều năm, nay bỗng nhiên xuất hiện ba vị thanh niên tài tuấn, có thể nói là dấy lên sinh khí dạt dào chưa từng có ở bộ Hình. Vậy là Thị lang bộ Hình bèn đứng ra làm chủ, thiết yến ngay trong bộ để hoan nghênh hai người mới. Mọi người chén tạc chén thù, rộn ràng náo nhiệt.

Sáng hôm sau, hơi men chưa tan, dư vị còn lưu lại. Vị chủ sự bộ Hình hãy còn say ngật ngưỡng, vỗ nhẹ lên bóng dáng cao lớn đang xem xét quyển hồ sơ, cười nói: "Hàn lang trung hôm nay dậy sớm nhỉ... khụ khụ," Chủ sự bộ Hình phẩy tay, nheo mắt hỏi: "Ngươi đang xem gì đó?"

Trên tập hồ sơ đã ngả màu màu vàng ố, ba chữ "Trâu Minh Đường" hiện rõ mồn một.

Chủ sự tức thì tỉnh rượu, bàn tay vỗ trên vai hắn cũng vô thức siết chặt, giọng thay đổi hẳn: "Hàn đại nhân!"

Hàn Phùng rút quyển hồ sơ dày cộp ra, phủi nhẹ lớp bụi bám trên đó, đoạn thản nhiên đáp: "Tùy tiện xem thôi."

Trâu Minh Đường, từng là Thượng thư bộ Hình, bị xử trảm ở Ngọ môn vì tám tội danh.

Quan chấp pháp khi ấy chính là Nghiêm Thái sư bây giờ. Sau khi Trâu Minh Đường chết, tròng mắt lồi hẳn ra, mi mắt không khép vào nổi. Có kẻ bèn mượn cớ đó để kêu oan cho Trâu Minh Đường, nói Trâu Minh Đường chết không nhắm mắt. Nghiêm Phủ Chiêu nghe được thì chỉ cười khẩy, sai người móc mắt Trâu Minh Đường, dùng kim chỉ khâu mí trên mí dưới lại với nhau.

"Thế là nhắm mắt rồi." Nghiêm Phủ Chiêu nói cười vui vẻ, nhìn người ta khâu mắt Trâu Minh Đường, khiến đám người có mặt tại đó đều sợ hãi đến nỗi câm như hến.

Trong quyển hồ sơ chỉ ghi sơ lược, không thấy câu nào viết về sự đẫm máu đó, chủ sự bèn nói: "Hàn đại nhân, án này xui xẻo lắm, đừng xem nữa thì hơn."

Hàn Phùng khép hồ sơ lại, mắt phượng liếc xéo: "Thế có vụ án nào cát lợi chăng?"

Chủ sự nhất thời nghẹn lời.

"Hàn đại nhân."

Ngoài cửa truyền vào một giọng nói trong trẻo, chủ sự và Hàn Phùng đồng loạt ngoảnh đầu nhìn lại. Lâm Kỳ mặc trường bào đỏ tươi, sắc mặt hồng hào, tinh thần rạng rỡ. Y chắp tay chào chủ sự, rồi cười tươi nhìn Hàn Phùng: "Hàn huynh, hôm nay dậy sớm nhỉ."

"Tử Phi cũng không đến muộn mà." Giọng Hàn Phùng nhu hòa.

Chủ sự tròn mắt trước sự thay đổi thái độ của Hàn Phùng, bèn chào Lâm Kỳ xong thì lủi mất. Thôi, hai vị lang quân này có vẻ thân thiết, ông ta cứ nên tránh xa ra thì hơn.

Lâm Kỳ liếc nhìn hồ sơ trên tay Hàn Phùng, thấy ba chữ Trâu Minh Đường thì lòng bỗng giật mình.

Nhanh vậy sao.

Trên con đường tranh đoạt quyền lực của Hàn Phùng, Trâu Minh Đường là một cái tên không thể thiếu. Mà với cái chết của Lâm Kỳ cũng vậy.

Kiếp trước, Lâm Kỳ là công cụ để tô điểm cho Hàn Phùng, cho nên ở giai đoạn đầu, y thăng tiến nhanh hơn hắn. Lâm Kỳ vào bộ Hộ ba năm đã lên chức Thị lang. Sau khi tiếp xúc với quyền lực ở trung tâm mới phát hiện bộ Hộ tham nhũng nghiêm trọng, bèn phẫn nộ dâng sớ tố cáo, từ đó mở ra đường chết không thể quay đầu.

[Đam Mỹ| Xuyên Nhanh] Bản ngã tu dưỡng của người công cụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ