19

80 4 0
                                    


"Đã xử lý xong người bên Bắc Hải chưa?" Đoàn Nghi Ân đứng trước cửa sổ, trầm giọng hỏi Kim Hữu Khiêm.

Kim Hữu Khiêm gật đầu, nhưng lại có vài điểm không thể nào hiểu được cách làm của Đoàn Nghi Ân, thành khẩn nói: "Một lô súng ống đạn dược đổi lấy một mạng người, lão đại của chúng ta thật sự rất hào phóng."

Người Bắc Hải đương nhiên biết thủ hạ của bọn họ bị ai giết, Đoàn Nghi Ân phái Kim Hữu Khiêm đến đàm phán, tặng không một lô súng ống đạn dược với điều kiện từ nay về sau không được phép tới tìm Vương Gia Nhĩ nữa. Đây là đàm phán mà cũng là uy hiếp, người của Đế Môn không dễ động vào như vậy.

Thế nhưng, vấn đề là tại sao Đoàn Nghi Ân lại vì một người muốn lấy mạng mình mà làm tới mức này? Lẽ nào đầu óc anh có vấn đề? Một lô vũ khí kia trị giá biết bao nhiêu!

"Hữu Khiêm, ở cùng Bambam lâu ngày, chỉ số IQ của cậu cũng bị kéo xuống rồi?" Đoàn Nghi Ân khẽ cười, ánh mắt thâm thúy đầy tính toán, đắc ý hỏi: ''Lô vũ khí này chúng ta cướp từ trong tay ai?"

Kim Hữu Khiêm sửng sốt một chút, không hiểu là có ý gì, thế nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời: "Mafia"

"Mafia bị cướp mất hàng, dựa theo tính cách của người đứng đầu Mafia, cậu nghĩ hắn sẽ chịu để yên như vậy sao? Bây giờ chúng ta đem củ khoai nóng bỏng tay này ném cho Bắc Hải, cậu vẫn không hiểu sao?" Ánh mắt Đoàn Nghi Ân lóe sáng, trong lòng sớm đã có tính toán từng bước.

"Lẽ nào Bắc Hải sẽ không cắn ngược lại chúng ta sao?" Bắc Hải cũng không ngốc, để yên cho bị cắn mà không cắn lại.

Đoàn Nghi Ân mỉm cười, vẻ mặt thản thiên: "Bắc Hải và tổ chức khủng bố có liên kết, mà Mafia với tổ chức khủng bố từ trước đến nay như nước với lửa, số lần bọn họ đối chọi gay gắt cũng không ít. Bắc Hải nếu cắn ngược lại chúng ta, Mafia cũng sẽ không tin tưởng mà chỉ cảm thấy bọn họ đang kiếm cớ. Chỉ cần Mafia vừa ra tay, chuyện này nhất định sẽ làm Bạch Dịch Khải phải đau đầu, như vậy, chúng ta có thể cùng Bạch Dịch Khải đàm phán hợp tác, lại còn sợ anh ta không đồng ý sao?"

Một mũi tên trúng ba con nhạn! Kim Hữu Khiêm ở trong lòng âm thầm tặng Đoàn Nghi Ân ngón tay cái, anh thực sự vẫn là một người đầy mưu kế như trước, nội tâm sâu không lường được, hóa ra từng bước từng bước đều đã sớm được sắp xếp hoàn hảo.

Ánh mắt Đoàn Nghi Ân lóe lên một tia khác lạ, rốt cuộc là vì chuyện của Vương Gia Nhĩ nên anh thuận tiện hành động như vậy, hay là bởi vì tất cả kế hoạch này thật ra từ lúc biết người kia bị truy sát mới suy nghĩ đến?

Đáp án thứ hai này, dường như cũng là đáp án trong lòng anh.

"Sự việc tôi bảo cậu điều tra đã có tin tức chưa?" Đoàn Nghi Ân nhớ tới một chuyện quan trọng khác, cúi đầu nặng nề hỏi.

Kim Hữu Khiêm lắc đầu: "Những tài liệu liên quan đến tai nạn xe của anh ba năm trước đều bị hủy sạch sẽ, một chút dấu vết cũng không còn, bên chính phủ giải thích là do lúc đó anh đua xe không may đụng phải xe tải"

Đụng xe? Đoàn Nghi Ân nghĩ cũng có chút buồn cười, anh cực kì tin tưởng đối với kĩ thuật lái xe của mình, đây tuyệt đối không phải là nguyên nhân. Huống hồ mọi đầu mối đều bị xóa sạch như vậy, vừa nhìn là biết đằng sau tai nạn xe đó có chuyện mờ ám.

Năm đó, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì? Anh chỉ nhớ rõ ngày đó một mình đi ra ngoài, sau đó xảy ra tai nạn, khi tỉnh lại đã là hơn một tháng sau, Phác Trân Vinh nói bởi vì vết thương nghiêm trọng nên anh đã hôn mê rất lâu.

Hình như cũng không có gì là không thích hợp.

Chỉ là...trong xe lúc đó, thực sự chỉ có một mình anh sao? Anh dường như mơ hồ nhìn thấy một người ngồi bên cạnh, nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể nhớ rõ, tất cả đều vô ích.

Cơn đau đầu lại ập đến, Đoàn Nghi Ân nhắm mắt ôm đầu đau đớn, nghiến răng chịu đựng cơn đau dữ dội nhưng vẫn không thể chống lại được loại đau đớn đang dần ăn mòn ý thức này.

Kim Hữu Khiêm thấy chứng đau đầu của anh lại tái phát, lập tức liếc mắt thấy lọ thuốc Phác Trân Vinh đưa tới, nhanh tay lấy ra hai viên đưa vào trong miệng Đoàn Nghi Ân.

Anh nuốt khan những viên thuốc một cách khó khăn, mặc dù đã thuyên giảm được một chút nhưng anh vẫn không thể kiềm chế được cơn đau nhói trong đầu.

Thật là một cơn đau ngoài dự liệu.

[ DỊCH | MARKSON ] - Vượt qua ranh giớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ