Bởi vì thật sự không có chuyện gì để tấu, cho nên lần này Tây Nam Phủ đưa tới tấu chương gần như là một cái chiết thỉnh an. Phần trước của tấu chương đầu tiên là lưu loát thổi phồng một phen thánh ân hạo đãng, vừa nhìn liền biết là tiện tay sao chép lại từ trong một quyển sách cũ nào đó, sau đó lại dùng tây nam văn chen vào một câu — Bổn Vương thật không thích vị Ôn đại nhân này! Thổi phồng tiếp nửa ngày rồi lại viết — Hừ! Không thích!!!
Lực bút rất là mạnh bạo.
Sở Uyên chấm chấm mực đỏ, một tay chống cằm một tay khéo léo viết ý kiến phúc đáp.
TRẪM QUẢN NGƯƠI THÍCH HAY KHÔNG!!!
" Sao còn chưa trở về ngủ?" Diệp Cẩn đứng bên ngoài gõ cửa.
Sở Uyên khép tấu chương lại: " Vào đi!"
" Cũng giờ nào rồi." Diệp Cẩn hỏi: " Sáng sớm mai không muốn thượng triều nữa có đúng hay không?"
" Ngươi sao cũng không ngủ?" Sở Uyên nhìn ra bên ngoài một cái: " Thiên Phong không ở cùng ngươi sao?"
" Ra ngoài cung rồi, muốn nói chuyện trong võ lâm với người khác, đêm nay không trở lại." Diệp Cẩn nói: " Phái Hoa Sơn có một lão đầu bị hen suyễn, hôm nay lúc nói chuyện thì nói hai câu ho khan ba lần, nhìn thấy lại phiền lòng. Ta về trước giúp hắn phối chế ít thuốc, ngày mai sai người mang tới đó."
" Thì ra là thế." Sở Uyên cùng hắn rời khỏi ngự thư phòng: " Nghe nói gần đây có rất nhiều môn phái trên giang hồ tới, trong vương thành chắc là náo nhiệt lắm hả?"" Không đơn giản chỉ là tụ họp người trong giang hồ, còn có hội chùa tổ chức ba tháng một lần nữa." Diệp Cẩn nói: " Tam giáo cửu lưu hạng người gì cũng có, trên đường về còn gặp phải một nhóm lừa đảo tây nam."
Sở Uyên buồn cười: " Cái gì gọi là nhóm lừa đảo tây nam?"
" Cứ đòi xem tướng số cho ta, đuổi cũng đuổi không được." Diệp Cẩn nói: " Sau lại thấy ta không dễ bị lừa, còn nói muốn bán cho ta một bức họa."
Sở Uyên hỏi: " Bức họa của người nào?"
Diệp Cẩn đáp: " Đoạn Bạch Nguyệt a."
Sở Uyên: "..."
" Ngươi nói xem những người này, một đám cao lớn thô kệch, suốt ngày chỉ chơi bời lêu lổng hãm hại lừa gạt dân chúng, vậy mà cũng không biết xấu hổ." Diệp Cẩn móc trong ngực ra một tời giấy rách nát: " Ngươi không hỏi ta còn quên mất cái này, hôm nay ở trên chợ không tiện ném."
Sở Uyên nói: " Cho trẫm xem một chút."Diệp Cẩn buồn bực: " Đoạn Bạch Nguyệt có gì đẹp đâu."
Sở Uyên rút tờ giấy trong tay hắn, sau khi mở ra, trái ôm phải ấp, mặt xanh nanh vàng.
Diệp Cẩn nói: " Chao ôi!!"
Sở Uyên: "...."
Diệp Cẩn khẳng định: " Vừa nhìn liền biết cực kì dâm đãng."
Sở Uyên nói: " Ừ!"
Đoạn Bạch Nguyệt ở tây nam đột nhiên hắt xì một cái.
Đoạn Dao nằm trên nóc nhà, nói: " Tất nhiên là tẩu tẩu đang nhắc tới ngươi."
Đoạn Bạch Nguyệt đem Huyền Minh Hàn Thiết đặt lên bàn, nói: " Có thể đúng là như vậy."Đoạn Dao ngồi xống: " Đừng nói hiện tại ngươi muốn đi vương thành a."
Đoạn Bạch Nguyệt cười cười: " Độc của Kim Tàm Tuyến còn chưa giải được, cho dù ta có muốn đi cũng không thể đi. Ta nói nhắc tới, là chỉ Huyền Minh Hàn Thiết, dường như gần đây nó có chút xao động, thứ này là do hắn dùng máu của mình đánh thức đó."
" Phải không?" Đoạn Dao nhảy xuống đất.
Đoạn Bạch Nguyệt nói: " Cả ngày hôm nay cứ một mực kêu ông ông."
Đoạn Dao lo lắng: " Sẽ không xảy ra nhiễu loạn gì đó chứ?"
" Một thanh kiếm mà thôi." Đoạn Bạch Nguyệt nói: " Thức tỉnh ngược lại là chuyện tốt, bằng không nếu cứ yên lặng ngủ say thì thật sự có khác gì khối sắt vụn đâu."
Đoạn Dao căn dặn: " Vậy ngươi phải cẩn thận một chút."
Nghìn vạn lần đừng để vừa giải được độc Bồ Đề tâm kinh thì lại bị kiếm khí của Huyền Minh Hàn Thiết gây thương tích, nếu như vậy mình nhất định sẽ òa khóc ba ngày.
Hoặc là bốn ngày.
Hôm sau, khi Nam Ma Tà nghe được chuyện này, cũng không thấy lo lắng chút nào, ngược lại còn thật vui vẻ.
Đoạn Bạch Nguyệt nói: " Sư phụ có thể nào đem tươi cười thu liễm một chút không?"
Nam Ma Tà nói: " Ngươi nghìn vạn lần phải mạnh mẽ lên, để vi sư trước khi trở về hầm mộ cũng có thể chứng kiến một lần cái gì gọi là uy lực của yêu vật, sau đó về gặp cha ngươi khoe khoang."
Đoạn Bạch Nguyệt nói: " Nếu ta không áp chế được ma tính của nó thì sao?"
" Ngươi sẽ không áp chế không được." Nam Ma Tà nói chắc như đinh đóng cột.
Đoạn Bạch Nguyệt hỏi: " Vì sao?"
Nam Ma Tà đáp: " Ta nói là không thì sẽ không, không có vì sao."
Đoạn Dao: "..."
Sư phụ đủ chưa a??
Kim thẩm thẩm cầm lược bước vào.
Nam Ma Tà ôm đầu chạy khắp sân.
Cẩm Nương ôm nhi tử đứng ở cửa viện cười. Tiểu oa nhi cầm trong tay một khối điểm tâm, đưa tay muốn Đoạn Bạch Nguyệt ôm một cái.
Đoạn Dao cũng đi tới, nhéo nhéo tay nhỏ bé trắng mập của nó, tâm tư lay chuyển. Tuy Sở Hạng đáng chết, nhưng trong người đứa trẻ này vẫn là huyết mạch chính thống của Đại Sở, tương lai ca ca cùng Hoàng thượng thành thân, nếu Cẩm Nương nguyện ý, vậy thì đã có sẵn Thái tử rồi.
Đoạn Bạch Nguyệt cười cười, ôm nhóc ngồi trong viện phơi nắng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Truyện Đế Vương Công Lược
Tarihi KurguTác giả:Ngữ Tiếu Lan San Thể loại: Đam mỹ, cường cường, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, tình thánh công x hoàng đế thụ, HE. Nhân vật chính: Đoạn Bạch Nguyệt x Sở Uyên. Bản gốc: Hoàn chính văn 193c +8PN Xuất thân từ hoàng tộc, Sở Uyên mỗi v...