CHƯƠNG 65: YÊU KIẾM THỨC TỈNH

66 3 0
                                    

Huyền Thiên do dự hồi lâu mới gật đầu: "Được."

" Đa tạ tiền bối." Sở Uyên nói: "Vậy thôi trẫm về trước đây, hôm nay đã quấy rối thật nhiều, mong tiền bối chớ trách."

Huyền Thiên nói: "Ta ở hành cung này ăn chùa ở chùa nhiều năm như vậy, theo lý mà nói cũng nên làm chút sự tình để bù đắp mới phải."

Sở Uyên nói: "Một lúc nữa trẫm sẽ mời ngự y tới đây khám và chữa bệnh cho lão nhân gia, không nên kéo dài tình trạng này thêm nữa."

Huyền Thiên khẽ thở dài một cái, nhưng cũng không chối từ nữa.

Đoạn Dao cũng không rời đi cùng Sở Uyên mà ở lại tiểu viện.

Huyền Thiên nói: " Còn có việc gì muốn hỏi ta?"

" Không có." Đoạn dao nói: "Chỉ muốn lưu lại phụng bồi tiền bối."

" Sợ ta sẽ nghĩ không thông sao?" Huyền Thiên cười cười.

Huyền Thiên do dự hồi lâu mới gật đầu: "Được."

" Đa tạ tiền bối." Sở Uyên nói: "Vậy thôi trẫm về trước đây, hôm nay đã quấy rối thật nhiều, mong tiền bối chớ trách."

Huyền Thiên nói: "Ta ở hành cung này ăn chùa ở chùa nhiều năm như vậy, theo lý mà nói cũng nên làm chút sự tình để bù đắp mới phải."

Sở Uyên nói: "Một lúc nữa trẫm sẽ mời ngự y tới đây khám và chữa bệnh cho lão nhân gia, không nên kéo dài tình trạng này thêm nữa."

Huyền Thiên khẽ thở dài một cái, nhưng cũng không chối từ nữa.

Đoạn Dao cũng không rời đi cùng Sở Uyên mà ở lại tiểu viện.

Huyền Thiên nói: " Còn có việc gì muốn hỏi ta?"

" Không có." Đoạn dao nói: "Chỉ muốn lưu lại phụng bồi tiền bối."

" Sợ ta sẽ nghĩ không thông sao?" Huyền Thiên cười cười.

Huyền Thiên nói: " Đáy lòng ngươi tinh khiết thuần trĩ, ta đây cả xấp tuổi rồi, lại là lão đầu tử mang rất nhiều tội ác trên lưng, nếu thật sự so đo tính toán những thứ này, truyền ra ngoài chẳng phải khiến người cười chết sao?"

Đoạn dao nói: " Hoàng thượng là một minh quân, lẽ ra không nên quá phận quấy rầy tiền bối như vậy mới phải."

Huyền Thiên hỏi: " Ngươi gặp nhóm người Triều Nhai đến Đại Sở lần này chưa?"

" Có." Đoạn Dao gật đầu: " Đã gặp rồi."

" Thấy bọn họ là người như thế nào?" Huyền Thiên lại hỏi.

Đoạn Dao suy nghĩ một lúc, trả lời: " Nói thật là không được tốt."

Huyền Thiên nói: " Người Triều Nhai xưa nay tự phong bế mình rồi còn tự cao tự đại, một lòng tham mộ châu báu hoàng kim, thương thuyền lui tới cũng không nguyện dừng lại nữa. Từ khi đám người Nam Dương kia lên đảo, trong nội bộ tộc nhân Triều Nhai lại càng tranh đấu kịch liệt hơn, suốt ngày ngươi lừa ta gạt minh tranh ám cướp, nhân cách tất nhiên cũng càng ngày càng vặn vẹo."

Đoạn Dao nói: " Tiền bối vẫn là theo ta quay về tây nam đi."

Huyền Thiên lắc đầu cười cười, chậm rãi nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.

Đoạn Dao vẫn canh giữ trong tiểu viện cho tới khi ăn xong bữa tối mới rời đi, nhưng cũng không quay về nơi ở của mình mà tới tẩm cung của Sở Uyên.

" Sao Đoạn Tiểu Vương gia lại tới đây?" Tứ Hỉ công công đang đứng canh trên hành lang gấp khúc, thấy hắn tới thì vội hỏi: " Tìm Hoàng thượng có việc gì sao?"

" Đúng vậy." Đoạn Dao nói: " Hoàng thượng đã ngủ chưa?"

" Vẫn chưa đâu." Tứ Hỉ công công chỉ chỉ lên nóc nhà: " Hoàng thượng vẫn còn đang ở trên đó suy nghĩ sự tình."

Đoạn Dao ngẳng đầu lên, chỉ thấy Sở Uyên thật sự đang ngồi trên nóc nhà.

" Tìm trẫm có chuyện gì?" Sở Uyên mặc thường phục, dưới ánh trăng cười rộ lên, vô cùng đẹp mắt.

Đoạn Dao tung người nhảy tên nóc nhà.

" Ngồi đi." Sở Uyên nói: " Nơi này so với trong phòng mát mẻ hơn nhiều, cảnh trí cũng đẹp nữa."

" Hoàng thượng cũng có thể leo nóc nhà sao?" Đoạn Dao hỏi,

Sở Uyên nói: " Theo lý mà nói thì không thể, nhưng nếu ngươi không chạy tới chỗ Thái phó đại nhân cáo trạng thì cũng không ai đến khiển trách trẫm làm mất thể thống hoàng gia."

Đoạn Dao che miệng lại: " Ta không nói không nói."

Sở Uyên cười, cầm bầu rượu bên cạnh lên, lại bảo Tứ Hỉ mang thêm chén tới.

Đoạn Dao nói: " Phi Hà?"

" Tây Nam Phủ đưa tới." Sở Uyên nói: " Rất ngọt."

" Ca ca thích Tuyết U." Đoạn Dao tiếp nhận chén rượu từ tay Sở Uyên: " Hắn ngại Phi Hà quá nhạt, vậy mà hàng năm đều dọn sạch hầm băng tốt nhất trong phủ để tích trữ hoa Phi Hà, Tuyết U cũng chỉ được xếp phía sau."

Sở Uyên ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

Truyện Đế Vương Công LượcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ