Trong Đạo Xuân trung thế giới, nhắc đến tông môn Phật tu, ai cũng nghĩ ngay tới Hoa Nghiêm tông[1].
Có rất nhiều tông môn Phật tu, tại đại thế giới cơ bản chia thành: Chỉ Luật tông, Minh Thiền tông, Pháp Tướng tông, Tam Luận tông và Tịnh Thổ tông. Ví dụ như Nhân Chân tự là một trong những chi nhánh của Minh Thiền tông tại hạ giới, tuy nhiên vì nhiều năm qua chẳng có Phật tu nào ra hồn, lại đánh mất《Quan Âm đồ lục quyển thứ nhất》, nên đã bị Minh Thiền tông xóa tên. Chẳng còn chỗ dựa vững chắc nên nó mới bị các tông môn khác xâu xé gần như chẳng còn mảnh nào. (Các tông phái trên đều có thật)
Còn Hoa Nghiêm tông là một trong những chi nhánh của Chỉ Luật tông, cứ cách hai đời lại có một Phật tu kết được Thứ Pháp ấn, vậy nên rất được coi trọng, hiện tại là tông môn Phật tu được truyền thừa nhiều nhất và cũng hoàn chỉnh nhất tại Đạo Xuân trung thế giới. Vô số đệ tử tin Phật đều hi vọng có thể tu hành tại Hoa Nghiêm tông, song Hoa Nghiêm tông tuyển chọn đồ đệ khắc nghiệt hơn nhiều lần so với các tông môn khác, vậy nên số lượng đệ tử cũng không nhiều. Đến thế hệ này, chỉ có mười mấy Phật tu trẻ tuổi, mà trong hơn mười người này ngoài Thánh Tâm phật quân Tam Tư đại sư xếp thứ bảy trên Thiên Đan bảng ra, những người khác đều xếp hạng trên một trăm, nhìn có vẻ yếu kém, nhưng đều có tên trên bảng!
Hiển nhiên, Hoa Nghiêm tông thừa hưởng nền giáo dục tinh anh, tuệ căn của Phật môn có thể nói là hư vô mờ mịt, trong một trăm người chưa chắc đã có được một người thích hợp với con đường tu Phật, nên an bài như thế cũng hợp lý.
Tam Tư đại sư kết Đan đã mười năm, vẫn luôn nằm trong mười hạng đầu trên Thiên Đan bảng, lại bởi có tấm lòng thiện lương nên mới có danh hiệu "Thánh Tâm phật quân".
Thôi được, thực tế thì, hầu hết Phật tu có tên trên bảng đều có mỹ danh không tồi, nói chung cũng bởi Phật tu rất ít khi sát sinh. Cái danh hiệu "Bán Phật" nửa mùa như của Tạ Chinh Hồng ngược lại như thể đang làm mất mặt Phật tu vậy. Các tu sĩ thấy tên gọi này đều không cho rằng Tạ Chinh Hồng là Phật tu có xuất thân đứng đắn, Hoa Nghiêm tông đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Do đó, tuy Tạ Chinh Hồng đã vọt lên hạng mười lăm trên Thiên Đan bảng, cũng chẳng có Phật tu nào muốn đến luận Phật với hắn.
Tông môn Phật tu đứng đắn luôn xem Dã Hồ thiền như bọn giang hồ lừa đảo, lúc nào cũng khinh thường.
Xá Thân tự vốn chỉ là một ngôi chùa bình thường chẳng có gì lạ, giờ đây lại xuất hiện cả đám người đông đúc, tuy không đến nỗi xô lấn chen chúc nhưng cũng rộn ràng nhộn nhịp, có thể thấy vị Tam Tư đại sư này cực kỳ nổi tiếng. Đại đa số tu sĩ tuy ai cũng có thể đọc làu làu mười cái tên đứng đầu Thiên Đan bảng, nhưng người có thể gặp được họ đã ít lại càng ít hơn. Trong số những tu sĩ đến Xá Thân tự có hơn một nửa là thật lòng muốn đến nghe giảng Phật pháp, còn lại hầu như đều là vì muốn gặp Tam Tư một lần, cũng có ít kẻ ham lợi nhỏ muốn có chuỗi phật châu bằng gỗ Phật tâm do chính tay Tam Tư chia tặng, chung quy cũng bởi pháp khí Phật môn đã quý lại còn hiếm, một viên phật châu tuy chẳng đáng là gì, nhưng đối với tu sĩ kỳ Trúc Cơ hoặc Luyện Khí vẫn có chút hiệu quả.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sử Thượng ĐNPT - P1
RandomTên truyện: Sử thượng đệ nhất Phật tu Tác giả: Thanh Khâu Thiên Dạ Thể loại: Cổ trang, Tu chân, Chậm nhiệt, 1×1, Cường x Cường, Chủ công, Kiếp trước kiếp này, Tình hữu độc chung, Hỗ sủng, HE, có H. Tình trạng bản gốc: Hoàn (308 chương)