Chương 16: Toàn thắng

54 6 0
                                    

Nướng xong mẻ đầu tiên, Hoắc Vũ Hạo lập tức đưa cho Từ Tam Thạch một con, Tinh Vũ một con, hai con còn lại lần lượt đưa cho hai người xếp hàng phía sau. Thanh niên cao to vừa mới nhận cá đang chuẩn bị cắn một miếng, sau lưng lại vang lên tiếng gọi khiến hắn co rúm người lại:

"Tiểu Từ!"

Một cô gái bước ra từ cổng học viện, mọi người xung quanh lập tức tách ra hai bên cúi đầu nhường đường cho nàng. Nàng mặc đồng phục màu đỏ, mang mặt nạ màu đỏ, thậm chí là đầu tóc cũng là màu đỏ. Không hiểu sao Hoắc Vũ Hạo nhìn nàng thấy rất quen, nhưng tạm thời chưa nghĩ ra được là ai. Tinh Vũ đứng bên cạnh đã sớm nhận ra, nhưng y chỉ yên lặng đứng đó, gương mặt nghiêm lại, không còn là bộ dáng ngoan ngoãn dịu hiền như gió xuân nữa. Ấn tượng đầu tiên nàng để lại quá sâu, y không thích nàng.

Từ Tam Thạch khổ sở xoay người lại, không dám nhìn thẳng vào nàng:

"Tiểu Đào tỷ."

Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên, Từ Tam Thạch tính tình nóng nảy kiêu ngạo, danh tiếng còn lớn hơn Bối Bối, bản thân lại có thiên phú nên các đệ tử khác luôn có vài phần kính trọng. Cho dù gặp phải các lão sư hắn cũng không có thái độ này, cùng lắm là chỉ có vị giáo viên mới tới kia mới có thể làm hắn vừa sợ hãi vừa uất hận, cô gái này là ai đây?

Trong lúc cô gái và Từ Tam Thạch nói chuyện, Hoắc Vũ Hạo cẩn thận quan sát, còn đang định quay sang nói gì đó với Tinh Vũ đã bắt gặp gương mặt lạnh tanh của y. Từ trước đến nay y luôn thân thiện dễ gần, đối với người lớn rất ngoan ngoãn, ai có thể khiến y thay đổi sắc mặt đến thế? Hắn chỉ cần nghĩ một chút đã có câu trả lời, mà câu trả lời này đồng dạng cũng khiến thái độ của hắn trở nên lạnh lùng hơn.

Đây chẳng phải người đã tấn công hắn và thiếu niên ở hồ Hải Thần hay sao? Tại nàng mà Tinh Vũ mới bị thương nặng, chữa trị suốt ba ngày mới khỏi. Ham muốn bảo vệ đệ đệ nhà mình của Hoắc Vũ Hạo lúc này gần như đã là cực đoan, không thua kém gì quyết tâm trả thù phủ Công tước vì mẹ của hắn. Vậy nên, thủ phạm làm hại đệ đệ đứng trước mặt, sao hắn có thể cho nàng sắc mặt tốt đây?

"Tiểu Từ đã khen như vậy, thế thì để ta nếm thử một con đi."

Lúc này Mã Tiểu Đào đã quay sang nhìn Hoắc Vũ Hạo, chính xác hơn là cá nướng trong tay hắn.

"Xin lỗi học tỷ, mỗi ngày ta bán số lượng có hạn, lúc này người xếp hàng đã đầy, phiền học tỷ không chen hàng."

Hắn lạnh nhạt đáp.

"Hửm?" Cô gái liếc mắt một cái, nhóm người đông đúc vốn xếp hàng phía sau lập tức tán loạn, nháy mắt không còn một bóng người, "Đã không còn ai, ta có thể ăn chưa?"

Hoắc Vũ Hạo có vẻ khó chịu, nhưng Từ Tam Thạch nháy mắt ra hiệu, Tinh Vũ bên cạnh cũng khẽ nắm lấy vạt áo hắn, nên hắn tiếp tục nướng cá.

"Năm đồng một con, học tỷ muốn bao nhiêu?"

"Lấy hết đi, khỏi thối."

Mã Tiểu Đào nâng tay lên, từ trên nhẫn trữ vật của nàng lấy ra một kim hồn tệ, ném tới cho Hoắc Vũ Hạo. Hắn cũng không khách khí, trực tiếp cất tiền vào Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, sáng mai sẽ dắt Tinh Vũ đi ăn một bữa ngon.

[Đấu 2] Hạo Hãn Tinh TrầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ