Ta thuộc về nhau -9

715 88 1
                                        

Bữa sáng đầu tiên đi phụ bếp Seungwan thức dậy thật sớm,nhìn sang Joohyun và Nghệ Lâm vẫn đang say giấc thì mỉm cười bước nhè nhẹ xuống giường..
Cô nhóc đi ra bếp bắt nồi cơm điện lên rồi mới trở vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân... mặc vào bộ đồng phục học sinh có chút cũ vì đã trải qua gần hai học kỳ Seungwan đeo lên vai chiếc balo rồi đẩy cửa đi đến trường trước.
Hôm bữa cô nấu bếp cho canteen có nói là 6 giờ học sinh bắt đầu nên Seungwan phải có mặt trước đó ít nhất 20 phút để bày dọn chén đĩa, thay vào đó cơm 3 bữa sẽ được cô ấy cho ăn miễn phí...
Seungwan bước đi lúc hơi sương còn phủ xuống lành lạnh, mái tóc đen ẩm ướt vì những giọt sương... nhưng Seungwan rất vui vẻ, bởi vì cô nhóc cảm thấy mình đã rất may mắn khi năn nỉ được cô đầu bếp canteen cho mình phụ việc... bởi nếu cô ấy không đồng ý thì một đứa trẻ 10 tuổi còn đang đi học như Seungwan sẽ không thể tìm được một việc làm nào cả..

Seungwan đến ngay lúc cô đầu bếp cũng vừa đến và đang loay hoay mở cửa canteen, vừa nhìn thấy Seungwan cô đầu bếp liền nở nụ cười nói lớn :
-'' Cháu đến rồi sao? Đến giúp cô lau chùi mấy cái bàn nhé?''

-'' Dạ vâng...'' Seungwan ngay lập tức đáp lại rồi máng balo lên một cây đinh gần đó xong xắn tay áo lên bắt đầu dọn dẹp.

Bản tính thật thà và gọn gàng nên Seungwan dọn dẹp mọi thứ rất ngăn nắp và sạch sẽ, cô đầu bếp thấy Seungwan gương mặt nhỏ đỏ ửng đổ đầy mồ hôi thì mỉm cười nói lớn : -'' Cháu tên gì nhỉ? Hôm qua cháu nói nhưng cô quên mất rồi...''

Seungwan vừa lau vừa cười nói :-'' Dạ cô cứ gọi cháu là Thừa Hoan đi ạ..''

-'' Thừa Hoan à cháu cũng cứ gọi cô là cô Lý đi...'' Cô đầu bếp tên thật là Lý Thuận Khuê và có lẽ cô ấy bắt đầu có thiện cảm với Seungwan.. một cô nhóc nhỏ đáng thương.

-'' Dạ cô Lý!'' Seungwan nhanh miệng đáp.

Nếu là trước đây Seungwan sẽ không bao giờ cố gắng và luôn nở nụ cười thường trực trên môi như thế này nhưng bây giờ Seungwan đã hiểu rằng muốn vượt qua khó khăn thì phải hạ mình nhờ người giúp đỡ và muốn người khác giúp đỡ mình thì trước hết phải tạo một cảm giác thân thiện với họ... đây không phải là cách để lợi dụng họ mà đây là cách để họ thương mình.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, khi học sinh bắt đầu bước vào canteen ăn sáng thì Seungwan trở vào phụ cô Lý múc thức ăn ra khay cho các bạn..
Gần 7 giờ cô Lý thương tình cho Seungwan nghỉ trước 15 phút để ăn sáng và đi lên lớp học với lời dặn dò là sau tiết học cuối giờ trưa thì hãy xuống phụ cô ấy múc thức ăn cho các bạn...

Seungwan ăn vội phần cơm cô Lý đã chuẩn bị sẵn cho mình rồi vội đeo balo chạy lên lớp, khi mông cô nhóc vừa đặt xuống ghế thì tiếng chuông báo vào học cũng vang lên..

Joohyun nhìn gương mặt Seungwan lấm tấm mồ hôi, trên người còn vương đầy mùi thức ăn thì lấy chiếc khăn tay nhỏ trong túi xách ra giúp cô nhóc lau đi mà đau lòng hỏi :-'' Có phải mệt lắm không?'' Vì buổi sáng thức dậy thì Seungwan đã đi bắt cơm và làm trước rồi, hơn nữa vì cô bé và Nghệ Lâm ăn sáng ở nhà nên vẫn chưa thấy được những công việc mà Seungwan phải làm..

{Series} Những Câu Chuyện Viết Về WenRene p1 (R+) ENDNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ