Chương 71: Đối trì
Địch Chân nổi trận lôi đình! Muốn động thủ đánh người lại nhớ tới cây côn mà lão Hầu gia cho đã bị hắn phó thác cho Trung quốc công mất rồi! Tri nhân tri diện bất tri tâm, thoạt nhìn phẩm đức cao thượng cũng chỉ là tiểu nhân rắp tâm bất lương! Địch Chân phải nói là hối hận nha, cong tâm trảo can, hận không thể đem bản thân mình lúc đó bóp cho chết!
Phó thác cho người nào không tốt, lại nhờ phải tiểu nhân, bên ngoài sáng bóng nội bộ hắc ám! Người không quản thì trả lại cho hắn đi, khiến hắn trăm năm sau làm sao đối mặt với lão Hầu gia nha!
Thương lượng không thành, sau khi hồi phủ, Địch Đào lãnh ba mươi quân côn không thiếu, bị đánh cho nằm úp sấp, Địch Chân tức giận một đêm, hôm sau liền tìm tới phủ Trung quốc công.
Chu Kì Lân sớm chờ ở kia.
"Hầu gia."
Địch Chân miễn cưỡng giật nhẹ khóe miệng: "Trung quốc công."
Đem người nghênh vào chính sảnh, người hầu đưa lên trà thơm, Chu Kì Lân ý bảo: "Hầu gia thỉnh."
Địch Chân cứng ngắc nâng chung trà lên ở bên miệng làm bộ dáng, đợi người hầu đi xa, trực tiếp bỏ xuống: "Người quang minh chính đại trước mặt không nói tiếng lóng. Trung quốc công muốn như thế nào mới có thể đoạn tuyệt với hỗn tiểu tử?"
Không đáp, mà Chu Kì Lân hỏi lại: "Hầu gia muốn như thế nào mới có thể cho phép ta cùng với A Trạm tiếp tục?"
Một người ánh mắt lãnh lệ, một người một bước cũng không nhường, không khí nhất thời giằng co.
Sau một lúc lâu, Địch Chân mím môi: "Nói lời từ đáy lòng, phía sau Tiết Trạm còn gánh vác cả phủ Định Viễn Hầu, trên có Thường thị lão phu nhân, dưới có Tiết Côn, Tiết Lan, không giống như Quốc công gia cô độc, nếu sự tình bại lộ, Quốc công gia lẻ loi một mình, có thể tưởng tượng qua phủ Định Viễn Hầu từ trên xuống dưới chưa?"
"Thường thị tuổi già, Tiết Côn, Tiết Lan, một người phải kết hôn một người phải gả, nên làm thế nào cho phải?"
Lời này của Địch Chân quả nhiên là độc! Ý tứ trong lời nói là Chu Kì Lân dù sao cũng chỉ một mình, liên lụy cũng không được ai, nhưng Tiết Trạm không giống với, trên có Thường thị dưới có đệ đệ còn chờ cưới, muội muội đợi gả, cái gọi là bị liên lụy cũng không phải chỉ là một người!
"Dựa theo ý tứ của Hầu gia, phủ Trung quốc công của ta nếu còn có người liền ngang hàng?"
"Ta không phải ý tứ này, "Địch Chân lắc đầu, ngược lại chân thành nói: "Quốc công gia thân thụ hoàng ân, tiền đồ giống như trải gấm, tên người chắc chắn lưu danh muôn đời, mà hiện giờ Tiết Trạm cũng kế tục tước vị thế tử, chưởng quản Hổ Báo Doanh, năng lực tài tình này Quốc công gia cũng có mắt nhìn thấy, chẳng lẽ Quốc công gia liền nhẫn tâm để cho Tiết Trạm rơi xuống trầm ai, bị vấn tội, bị Hoàng Thượng trách cứ, bị người trong thiên hạ chỉ trích thóa mạ? Thậm chí bị gia tộc chán ghét mà vứt bỏ, trở thành tội nhân thiên cổ?"
"Ta biết Quốc công gia đối với Tiết Trạm không phải hư tình giả ý cũng không phải nhất thời hứng khởi, nhưng ngải mộ lúc còn trẻ có mấy người có thể giữ được đến già? Sao không cùng hướng về triều đình, thành toàn cho đối phương cũng buông tha cho chính mình? Đợi lúc tuổi già ngậm kẹo đùa cháu nhớ lại chuyện khinh cuồng bất dã khi niên kỉ nhỏ, lúc đó chẳng phải chỉ là một chuyện vui thôi sao?" Nói đến đây còn vò vò góc áo: "Còn trẻ ái mộ vốn là chuyện tốt đẹp, nhưng trải qua thời gian ma luyện, năm tháng đào thải, bao nhiêu người lúc trước ái mộ lẫn nhau cuối cùng cũng cứ thế trở mặt thành thù? Đợi cho trở mặt thành thù lại đem chuyện qua lại toàn bộ phủ định, không bằng ở thời điểm đẹp nhất hiện tại dừng cương trước bờ vực, lưu lại tưởng niệm trong lòng, chẳng phải rất tốt sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
818 về câu chuyện binh vương xuyên qua - Mạc Tà
RandomThể loại: cường x cường xuyên không, cổ trang, hài hước. Nhân vật chính: Tiết Trạm, Chu Kỳ Lân. Phối hợp diễn: Tiết Tấn Chi, Triệu Toàn, Triệu Thập Nhất... Tên khác: Xuyên qua Đại Minh. Nội dung chuyện xoay quanh về việc một bộ đội đặc chủng có cơ h...