Chương 34: Em lấy luôn anh chẳng phải tốt hơn à?

2.7K 221 27
                                    

Mười phút sau có chuyến bay mới hạ cánh, một người chạy nhanh như tên bắn tới địa điểm ghi hình.

"Lâm Bối Nhi?"

Cậu ta cũng là khách mời của chương trình?

Dư Bắc đứng ngay đầu tiên nên Lâm Bối Nhi bước thẳng đến, ôm lấy cậu.

"Không ngờ chứ gì? Sao tôi có thể để anh và anh Diệc Minh đi show cùng nhau?" Lâm Bối Nhi khẽ nói. "Tôi chẳng cần tới tài nguyên của công ty, muốn tham gia chương trình nào thì tham gia chương trình đó."

Dư Bắc thầm giơ ngón cái.

Đúng là hàng xóm nhà Cố Diệc Minh có khác.

Chỉ vài ngày ngắn ngủi cậu ta đã khiến ban tổ chức phải sửa danh sách khách mời.

Gia thế khủng thật.

Lâm Bối Nhi nói dứt lời mới buông Dư Bắc ra để chào hỏi những người khác.

"Xin chào mọi người, tôi là Lâm Bối Nhi đến từ Nhạc viện Hannover của Đức. Tôi mới về nước năm nay, vừa debut nên chưa quen với hoàn cảnh trong nước lắm, mong được thông cảm."

Lâm Bối Nhi vẫn rất ngầu, chào hỏi xong bèn im lặng đứng sang một bên, chẳng rõ cậu ta đang nhìn gì dưới lớp kính râm.

Dư Bắc khẽ hỏi Cố Diệc Minh: "Nhà anh giàu lắm à?"

"Tầm tầm thôi..." Cố Diệc Minh cũng nhỏ giọng đáp. "Nếu không chăm chỉ kiếm tiền thì phải quay về thừa kế sản nghiệp, áp lực cực kỳ."

"..."

Trái tim Dư Bắc đau như cắt.

"Giàu tới mức nào? Kiểu danh gia vọng tộc hả?"

Cố Diệc Minh nhướng mày hỏi: "Sao tự dưng em lại thắc mắc chuyện này?"

"Không có gì." Dư Bắc nhún vai nói: "Bỗng nhiên chẳng muốn cố gắng nữa."

"Muốn được gả vào nhà giàu à?"

"Ghét ghê, đừng nói toạc móng heo vậy chứ... Nhà anh còn người quen khác không? Chỉ cần có con gái, già trẻ không thành vấn đề, cứ từ độ tuổi pháp luật cho phép kết hôn đến tuổi vẫn thở được là ok. Em không ngại vụ ở rể, ngoài ra em còn có thể làm trâu làm ngựa để hầu hạ, chăm sóc."

"Dẹp đi, em đúng là đồ cùi bắp." Cố Diệc Minh mắng cậu.

Dư Bắc kéo tay anh, cười hì hì: "Tổng giám đốc Cố, yêu không? Kiểu trả năm triệu tệ để chia tay ấy..."

"Không yêu." Cố Diệc Minh lạnh lùng đáp.

"Yêu đi mà, tới khi nhà anh phát hiện anh chơi buê đuê, bố mẹ không đồng ý, quẳng cho em tấm chi phiếu năm triệu tệ, kêu tránh xa con trai tôi ra. Kịch bản em viết đâu vào đấy rồi, em thề lấy được chi phiếu sẽ chuồn ngay, chó cũng chẳng đuổi kịp..."

Cố Diệc Minh điên tiết.

"Sao em đê tiện thế?" Anh mắng. "Vừa đê tiện vừa đần. Em lấy luôn anh chẳng phải tốt hơn à? Ly hôn còn được chia đôi tài sản."

"Đúng! Sao em không nghĩ ra nhỉ?"

Ghi cách làm giàu này vào sổ.

Các chị em, tôi chỉ có thể giúp mọi người đến đây thôi.

Lại Lên Hotsearch Vì Bị Thần Tượng Thả ThínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ