Diễn biến này khiến bầu không khí căng như dây đàn giữa hai ông cháu trong phòng bệnh dịu lại. Cụ Thẩm đưa mắt nhìn đứa cháu mà bản thân yêu quý nhất cũng hài lòng nhất trước mặt.
Cụ biết, bắt thằng bé kết hôn với Khúc Kim Tích là thiệt thòi cho nó.
"Tiểu Thính." Ông cụ dịu giọng, "Trước kia Kim Tích chịu cực khổ nhiều, hành động có lẽ nhiều khi suy xét không chu toàn. Nhưng con bé là đứa bé ngoan, cháu chưa chung đụng nhiều với nó, những lời gièm pha trên mạng không thể tin được. Cháu phải khoan dung cho nó, đừng hở tí lại đòi ly hôn."
Thẩm Thính không tỏ thái độ.
Ông cụ đang cơn ốm, gần như tách biệt khỏi các tin tức bên ngoài. Cụ thích Khúc Kim Tích, từ đó có cái nhìn chủ quan coi Khúc Kim Tích là đứa cháu ngoan, dẫu cho Khúc Kim Tích có hành động khiến người ta chê ghét cũng sẽ tự tìm lý do biện hộ cho cô ta.
Nói cách khác, cụ Thẩm quý Khúc Kim Tích tới mờ cả mắt.
"Ban đầu ông bảo hai đứa kết hôn xong thì chung sống một thời gian, nhưng cháu chỉ ở có một ngày đã đi mất." Cụ Thẩm than thở, "Tiểu Thính, cháu nói ông nghe, vì lý do gì mà cháu không thích Kim Tích, thậm chí còn muốn ly hôn với con bé?"
Bất giác Thẩm Thính nhớ tới cảnh tượng Khúc Kim Tích leo lên giường mình vào một nửa đêm nọ, lại ngó con mèo con dưới đất, chẳng ngờ con mèo cũng đang nhìn mình bằng ánh mắt ngờ vực. Mặt anh sầm đi, đáp: "Ly hôn là ý của Khúc Kim Tích."
"Cái gì?" Cụ Thẩm không tin tưởng, "Con bé thích cháu như thế, làm sao có thể đề nghị ly hôn."
"Lúc ban nãy con bé vẫn còn vui vẻ nói cười với ông, không hề nhắc chuyện ly hôn. Năm nay cháu đã ba mươi tuổi rồi, là đàn ông mà trách nhiệm cơ bản nhất cũng không gánh nhận nổi? Lại còn đổ thừa cho đàn bà."Tâm trạng cụ Thẩm mới dịu bớt giờ lại trở nên kích động: "Cháu gọi điện cho Kim Tích, để ông hỏi nó, rốt cuộc ly hôn là ý của con bé hay do cháu ép nó!"
Thẩm Thính nín thinh.
Gọi điện? Ai nghe máy?
Một con mèo ư?Thẩm Thính hít thở sâu, cụ Thẩm thấy anh không nói gì, cho là mình đã đoán đúng.
"Tiểu Thính, thời gian của ông không còn nhiều, có thể ra đi bất cứ lúc nào, cháu cứ hết lòng mà sống với Kim Tích. Nếu tới cuối cùng mà vẫn thật sự không thích con bé, ông sẽ không ép nữa. Nhưng hai đứa kết hôn còn chưa được nửa năm, số lần cháu với nó gặp mặt hãy chưa vượt quá mười!"
"Tình cảm cần phải vun đắp, tính cháu luôn tỉnh táo bình hòa, Kim Tích lại bộp chộp nóng nảy, chắc chắn con bé sẽ thấy uất ức."
Khúc Kim Tích cảm thấy sở dĩ Thẩm Thính ghét nguyên chủ đến thế, không thể không xét đến công lao của cụ Thẩm.
Thử nghĩ mà xem, Thẩm Thính vì lệnh ông nội mới cưới Khúc Kim Tích dù lòng không cam, cụ Thẩm còn đối xử với Khúc Kim Tích tốt hơn cả với đứa cháu ruột như anh ta. Nếu Khúc Kim Tích chịu an phận, tính ra hai bên vẫn có thể giống vô số cặp nam nữ nên duyên nhờ xem mắt, làm một cặp vợ chồng tôn trọng nhau như khách.
Hiềm nỗi nguyên chủ lại không chừa thủ đoạn, dùng mọi cách lợi dụng danh tiếng Thẩm Thính leo lên, khi không được hồi đáp thì quay ra ăn chả ăn nem, không hề xét tới Thẩm Thính, cụ Thẩm và cả nhà họ Thẩm, chỉ biết mỗi mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cùng ngày ly hôn với đại lão tôi biến nhỏ - Đuờng Hoàn Hoàn
RomanceTác giả: Đường Hoàn Hoàn Người dịch: Dương Lam Độ dài: 114 chương + phiên ngoại Thể loại: ngôn tình, xuyên sách, ngọt sủng, biến thành đồ đạc, động vật . Giới thiệu: Khúc Kim Tích xuyên thành sao nữ vô danh trong một cuốn sách. May mắn thay, sao nữ...