Ngụy huynh đệ, OE, T+ suýt H.
------------
"A Hành, con và Tử Thư... yêu nhau sao?"
Bàn tay đang bưng thuốc của Ôn Khách Hành run lên kịch liệt, may mà y phản xạ nhanh đặt nó trở lại bàn, cười xòa đáp, "Bệ hạ nói đùa rồi, vi thần làm thư đồng theo Thái tử điện hạ từ nhỏ, có chút thân thiết là bình thường. Nếu lọt vào mắt người khác lại thành mối quan hệ như thế thì vi thần sẽ sửa đổi ngay."
Hoàng đế của Đại Khánh suy yếu nằm trên giường, nhìn y chằm chằm chậm rãi nói, "Tử Thư thường mỉm cười kể rằng con không giỏi nói dối, quả nhiên không sai."
Ôn Khách Hành không rét mà run, vội quỳ xuống dập đầu thật mạnh, "Bệ hạ, là vi thần suy nghĩ lệch lạc, Thái tử không liên quan đến chuyện này. Mọi tội lỗi mình vi thần xin gánh hết, xin người nể tình Ôn gia phụng sự bao năm mà tha cho họ."
"Tử Thư là đứa cố chấp, nó sẽ không từ bỏ cho đến khi đạt được điều mình muốn. Điểm tốt, cũng là yếu điểm chết người của nó." – Hoàng đế thở dài, xoa đầu Ôn Khách Hành. "A Hành, nếu trẫm còn đứa con trai khác đủ sức kế thừa đại thống thì sẽ để Tử Thư làm một vương gia nhàn tản, chuyện của hai đứa trẫm cũng nhắm mắt cho qua. Nhưng ngôi vị này lại dùng quá nhiều mồ hôi nước mắt cùng máu của bao người mới giành được, trẫm không thể để nó lụi tàn ở ngay triều đại thứ hai. Mà trẫm thương yêu con như con ruột, Ôn thái y lại cùng trẫm chinh chiến nhiều năm, trẫm không thể nào xuống tay với con được."
"Bệ hạ, hay là vi thần trá tử rời đi?"
"Con có thể trốn đến khi nào? Ta đã nói Tử Thư rất cố chấp, nếu con bất ngờ rời nó đi lúc này sẽ khiến nó trở nên điên cuồng, đến khi ấy hậu quả còn khó lường hơn. Ta đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng Ôn thái y cũng cho ta một cách. Quả thực cũng chỉ còn cách đó, dù con và cha mẹ con sẽ phải chịu ủy khuất không nhỏ."
Ôn Khách Hành gượng cười đầy khó khăn đáp lời. Còn có thể trách ai được đây? Đều do y ngây thơ cứ đâm đầu vào mối tình này mà không suy nghĩ đến hậu quả. Nếu lúc Chu Tử Thư bày tỏ, y có thể tỉnh táo mà từ chối thì giờ đây có phải đã không đau khổ thế này?
Chu Tử Thư là thái tử Đại Khánh, cũng là đại hoàng tử trong ba hoàng tử của đương kim hoàng đế. Nhị hoàng tử ốm yếu nhiều bệnh, tam hoàng tử mù bẩm sinh, chỉ có mình Chu Tử Thư thiên tư thông minh lại khỏe mạnh cường tráng thích hợp kế thừa ngai vị, làm gì còn ai xứng đáng hơn chứ?
Ôn Khách Hành vào Đông cung làm thư đồng cho Chu Tử Thư từ nhỏ, cả hai như hình với bóng suốt mười năm, chẳng rõ giữa họ nảy sinh tình cảm "khác thường" này từ bao giờ, chỉ biết đến hiện tại đối phương đã trở thành hơi thở, thành trái tim của người còn lại, không thể thiếu đi. Nhưng mối quan hệ cấm kị này có thể duy trì được bao lâu? Kết thúc sớm cũng tốt, để con dao kia không đâm sâu hơn nữa.
Buổi thượng triều hôm sau, Ôn gia nhận được một đạo thánh chỉ. Ôn Khách Hành tiếp chỉ, sau đó được hộ tống đến một phủ đệ gần hoàng cung. Cùng lúc đó Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử cũng được phong vương, Thái tử lên ngôi kế vị, trở thành vị quân chủ thứ hai của Chu gia. Tiên hoàng cũng băng hà ngay trong ngày hôm ấy.
![](https://img.wattpad.com/cover/294255814-288-k83981.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Đoản văn Chu Ôn 1 [Sơn hà lệnh]
ФанфикChu Tử Thư x Ôn Khách Hành. Chu Tử Thư công, Ôn Khách Hành thụ, chú ý nha đừng chửi tác giả tội nghiệp T_T Tập hợp các đoản văn tự viết vì u mê Chu Ôn quá. Bạn tác giả thuộc dạng dễ tính nên Ôn Chu hay Chu Ôn gì đều gặm, có lẽ sẽ có tập hợp đoản Ôn...