"Tử Thư, nhớ lời phụ hoàng, tuyệt đối không được đến đó."
Quỷ Cốc thua trận nên bị chiếm đóng, hoàng gia Quỷ Cốc tiến cống mỹ nhân để bày tỏ sự quy hàng, hoàng đế lạnh lùng ra lệnh nhốt mỹ nhân kia vào lãnh cung, cấm bất kì ai qua lại tiếp xúc, chỉ đều đặn đúng giờ đưa cơm nước đồ dùng, hạn chế tối đa việc gặp mặt của vị phi tần kia với bất kì ai khác.
Thái tử Chu Tử Thư mới mười bốn tuổi, trong lần được hoàng đế kiểm tra bài vở thì nghe thái giám đến báo vị ở lãnh cung xin được ban thưởng một chiếc tiêu ngọc, hoàng đế hờ hững đáp, "Dù ở lãnh cung nhưng trẫm cũng chưa từng phế bỏ phi vị của người đó, những thứ lặt vặt ấy không cần hỏi ý trẫm."
Thái giám vâng dạ lui ra ngoài. Chu Tử Thư có chút tò mò hỏi, "Phụ hoàng, tại sao người lại cố giữ vị phi tử đó ở trong cung?"
Nếu phụ hoàng của hắn không thích thì cứ dứt khoát đẩy người kia vào biệt viện, Quỷ Cốc giờ đây cũng chỉ là nước chư hầu bị Đại Khánh của bọn họ đánh chiếm, có từ chối cống phẩm này thì cũng chả dám hó hé gì, phụ hoàng việc gì phải nhốt vào lãnh cung những vẫn đãi ngộ đầy đủ chứ?
"Đại pháp sư đã bói ra mệnh cách của người này xung khắc với hoàng gia Chu thị, thậm chí nắm thế trội hơn, có thể đe dọa đến ngôi vị của trẫm. Tuy xung khắc nhưng lại gắn liền, nếu y chết thì Đại Khánh cũng khó lòng an ổn, vì thế trẫm mới cố giữ y sống dưới tầm mắt của mình, tránh y giở trò." – Hoàng đế xoa đầu hắn, "Tử Thư, con là trữ quân của Đại Khánh, nhớ lời trẫm, tuyệt đối không được dính dáng đến y. Khi con thuận lợi kế nghiệp của trẫm, lúc đó phải giết y ngay lập tức, không được chần chừ."
Chu Tử Thư không mấy tin lời bói toán kiểu này, càng cảm thấy chỉ là một phi tần nho nhỏ bị nhốt trong lãnh cung, có thể làm được gì nguy hại nữa chứ? Quỷ Cốc so với Đại Khánh quá nhỏ bé nên việc dùng quân đội nước đó làm phản là việc không thể, vậy thì cũng chỉ còn dùng sắc mê hoặc quân vương khiến đất nước diệt vong mà thôi. Nhưng Chu Tử Thư càng thấy vô lí, người đó dù được đồn thổi là nhan sắc thượng thừa nhưng cũng là nam tử, làm sao cùng là nam tử mà nảy sinh tình cảm kiểu của đế vương với sủng phi được?
Thiếu niên tính tình tò mò lại có chút ương bướng không sợ trời không sợ đất nên muốn chứng minh cho phụ hoàng của mình rằng mấy lời bói toán toàn vớ vẩn, liền giả thái giám lẻn vào lãnh cung vào một đêm trăng thanh gió mát. Hắn đến đúng lúc vị phi tử kia đang thổi tiêu, một khúc tiêu du dương thấm đẫm khát vọng tự do, nếu chỉ nghe thì hắn ngoài âm thầm tán thưởng một chút cũng sẽ không quan tâm nhiều.
Nhưng hắn không chỉ nghe, còn bắt gặp người kia dưới ánh trăng mờ ảo mà thổi ra những nốt nhạc chấn động tâm can ấy.
Rõ ràng còn rất trẻ mà mái tóc đã bạc hoàn toàn không có lấy một sợi đen. Nhưng mái tóc đó không làm y xấu đi mà còn tôn lên nước da trắng ngọc không tì vết trong cung bào màu lam mỏng manh. Dáng người y cao ráo, nhắm mắt dùng những ngón tay thon dài xinh đẹp tạo nên khúc nhạc êm tai. Bờ môi hồng ngậm trên đầu tiêu hơi rung rung tựa cánh hoa trong gió. Mỗi đường nét trên khuôn mặt đều như được người thợ tài giỏi nhất điêu khắc nên, và khi y mở mắt, màu đen sâu thẳm đó không khác gì bầu trời đêm lấp lánh ánh sao khiến lòng người thổn thức.
![](https://img.wattpad.com/cover/294255814-288-k83981.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Đoản văn Chu Ôn 1 [Sơn hà lệnh]
FanficChu Tử Thư x Ôn Khách Hành. Chu Tử Thư công, Ôn Khách Hành thụ, chú ý nha đừng chửi tác giả tội nghiệp T_T Tập hợp các đoản văn tự viết vì u mê Chu Ôn quá. Bạn tác giả thuộc dạng dễ tính nên Ôn Chu hay Chu Ôn gì đều gặm, có lẽ sẽ có tập hợp đoản Ôn...