Tủ đồ sặc sỡ của Ôn Khách Hành. Dính đến màu sắc là tới công chuyện =)))))
Bạn tác giả biết là màu đa dạng lắm nhưng cứ gom chung, hao hao màu nào là cho vô hết, tóm gọn lại là Trắng, Xanh, Hồng, Đỏ, Tím (xanh gì tím gì thì kệ đi huhu =))))
***
[Trắng]
Chu Tử Thư gặp Ôn Khách Hành lần đầu tiên khi y mặc một bộ y phục màu trắng có thêu lá trúc. Lúc đó y tay cầm quạt ngọc che đi nửa khuôn mặt, đôi mắt sáng ngời đầy ý cười nhìn hắn chăm chú tìm tòi. Phiêu phiêu công tử, ôn nhuận như ngọc, không hiểu sao lại dạy ra được một cô tì nữ xấc xược ghê gớm đến vậy, thích là cầm roi đánh người. Cho đến khi giao thủ trong vườn đào, nghe y khua môi múa mép một hồi, Chu Tử Thư mới gật gù trong lòng rằng kẻ như y có dưỡng ra một Tôn Ngộ Không cũng chẳng lạ.
Khi Chu Tử Thư quay lưng bỏ lại y trong biển hoa đào, hắn chưa từng nghĩ đến việc sẽ gặp lại kẻ đáng nghi lẫn đáng ghét này. Càng không ngờ đến việc sau này còn cho y mượn Bạch Y kiếm của hắn trả mối thù nhiều năm. Bạch y công tử dùng Bạch Y kiếm xuất Thu Minh Thập Bát Thức, hình ảnh ấy in sâu vào tâm trí của Chu Tử Thư, khiến hắn nhớ mãi không quên dù không còn cơ hội để nhìn thấy một lần nào nữa.
[Tím]
Trong trí nhớ của Chu Tử Thư, hai lần Ôn Khách Hành mặc y phục màu tím là cả hai lần cảm xúc của hắn bị đẩy lên cao trào nhất.
Lần đầu tiên, mưa ào ạt tuôn. Lộp bộp lộp bộp, nước bắn loang lổ ướt hết lan can, giòn giã như tiếng thúc giục. Ôn Khách Hành đưa về phía hắn nhưng hắn đã từ chối. Hắn nắm lấy tay y, y cũng gạt ra. Khoảnh khắc đó, cả hai đều biết đối phương đã bị tổn thương sâu sắc. Họ đều có một ảo mộng trong đầu, là ảo mộng về một tương lai không thể xảy ra. Và khi hiện thực tàn nhẫn ép họ phải tỉnh táo, họ mới không thể chấp nhận sự thật mà tự tổn thương lẫn nhau.
Lần thứ hai, Ôn Khách Hành đưa tay về phía hắn và hắn đã không ngần ngại nắm lấy. Trong lòng cả hai khi đó hẳn đã quyết định tương lai của mình nhất định có mặt đối phương. Dù cho y có không phải là tiểu sư đệ Chân Diễn mà hắn luôn tìm kiếm đi chăng nữa, Chu Tử Thư cũng sẽ không buông bỏ y.
Ôn Khách Hành trong trang phục màu tím ấy, vẫn cao lớn như vậy mà khi hắn ôm vào lòng vẫn cảm giác y chỉ nhỏ bé như tiểu sư đệ Chân Diễn của mình mà thôi. Đứa nhỏ đáng thương, sư huynh nhất định sẽ luôn ở bên yêu thương và bảo vệ đệ.
[Hồng]
Hồi còn bé, Chu Tử Thư thường luyện võ trong rừng đào của Tứ Quý Sơn Trang. Hắn luyện kiếm theo chuyển động của cánh hoa, tập Lưu Vân Cửu Cung Bộ theo tốc độ hoa rơi. Sư phụ nói hắn phải múa kiếm làm sao tránh làm thương tổn những cánh hoa trong tầm mắt, vì con không biết được khi mình xuất kiếm sẽ có bao người vô tội đang ở xung quanh, rèn cho hắn một con mắt sắc bén, những đường kiếm chuẩn xác, cùng một niềm tin ngây thơ rằng mỗi cây hoa đào đều có một tinh linh bảo vệ.
Kể cả khi đã lớn, khi những niềm tin con trẻ đã phai bớt thì trong tưởng tượng của Chu Tử Thư, những tinh linh hoa đào đều là các cô nương xinh đẹp mặc bộ váy hồng sặc sỡ mà di chuyển theo những cánh hoa rơi...
![](https://img.wattpad.com/cover/294255814-288-k83981.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Đoản văn Chu Ôn 1 [Sơn hà lệnh]
Hayran KurguChu Tử Thư x Ôn Khách Hành. Chu Tử Thư công, Ôn Khách Hành thụ, chú ý nha đừng chửi tác giả tội nghiệp T_T Tập hợp các đoản văn tự viết vì u mê Chu Ôn quá. Bạn tác giả thuộc dạng dễ tính nên Ôn Chu hay Chu Ôn gì đều gặm, có lẽ sẽ có tập hợp đoản Ôn...