38. Chu Ôn tóc bạc

901 63 6
                                    

Sinh tử văn. Không biết tiếng để đặt tên nên cứ gọi Đại bảo Nhị bảo nhé =)))

***

Đại bảo và Nhị bảo lúc mới sinh đứa nào cũng trắng trẻo béo tốt, lớn lên đều là bộ dáng lam nhan họa thủy, muốn bao nhiêu câu nhân có bấy nhiêu, là sự kết hợp hoàn hảo của Chu Tử Thư và Ôn Khách Hành, ít nhất là về mặt ngoại hình. À thì, tính cách cũng có, nhưng phân bố gien không đều. Nếu Đại bảo có đủ mọi đức tính tốt đẹp nhất như công tử ngọc thụ lâm phong, giơ tay nhấc chân đều là tiểu Chu Thánh nhân, tiểu Chân Diễn một mực đại nghĩa thì Nhị bảo tập hợp hết toàn bộ những tật xấu đặc biệt khác của chồng chồng hai người: quỷ kế đa đoan, mồm miệng lươn lẹo, đặc biệt không bao giờ chịu thua thiệt. Đối với cậu thì ngoại trừ cha cùng phụ thân quá hiểu rõ mình và Đại bảo ca ca quá nghiêm túc thì không ai không thể gạt, chuyên gia đổi trắng thay đen, lợn què cậu cũng chữa thành lợn vừa lành vừa biết bay.

Thành Lĩnh ca ca dù là đệ tử chân truyền của phụ thân cậu cũng ăn không ít khổ, thường xuyên bị cậu bắt nạt. Dù đã biết cái đầu của cậu chẳng tốt lành gì nhưng không bao giờ ngừng tin tưởng, có đôi khi còn bị cả phụ thân và cha cậu khiển trách vì cái sự dễ tin người ấy. Chừng nào con không bị Nhị bảo lừa gạt nữa ta mới yên tâm giao lại Tứ Quý Sơn Trang cho con, phụ thân cậu còn khẳng định như vậy. Thành Lĩnh ca ca cúi đầu đáp vâng, qua mấy ngày lại bị Nhị bảo quay như chong chóng, khiến cậu đắc ý cực kì.

Vốn tính âm dương quái khí của Nhị bảo chỉ dừng lại ở mức đùa giỡn trẻ con, thế nhưng khi cậu được Kiếm Tiên Diệp Bạch Y phổ cập cho chút thông tin quá khứ của phụ thân và cha, rắc rối bắt đầu được nhân đôi. Cậu không thần tượng thái sư phụ hành hiệp trượng nghĩa Tần Hoài Chương hay gia gia cứu trăm mạng người Thánh Thủ Chân Như Ngọc giống ca ca mình mà lại đi tôn thờ vị Thủ lĩnh Thiên Song sát phạt quyết đoán hạ thủ không lưu tình "chỉ mong hi sinh mình ta có thể chiếu một tia nắng mặt trời cho thế tục tối tăm này", tôn thờ vị Quỷ chủ núi Thanh Nhai "ta muốn bọn yêu ma quỷ quái không thuộc về thế gian này đều cút hết về 18 tầng địa ngục của chúng". Thế là dù tuổi mới tăng thêm thành hai chữ số, cậu đã mang bộ dáng của một kẻ hận đời hận thế sự vô thường, ấp ủ tham vọng làm một đại ma đầu nhiễu loạn giang hồ, mỗi tội khuôn mặt vẫn cứ non choẹt như thế, tạo cảm giác ngựa non háu đá. Chu Tử Thư và Ôn Khách Hành lo võ lâm bị nhiễu loạn thì ít, lo con trai mình bị người ta đánh chết thì nhiều, kiên quyết giữ cậu lại trên núi tuyết tự mình dạy dỗ. Vậy nên dù chỉ sinh sau ca ca mình có vài khắc, ca ca cậu 13 tuổi được xuống núi chính thức gia nhập giang hồ thì cậu bị giữ lại để tự phụ thân rèn giũa, đợi sinh thần 18 tuổi rồi xem xét tiếp.

Như đã nói ở trên, Nhị bảo không bao giờ chịu thiệt, vì vậy luôn vật lộn suy tính cách để được phụ thân cho xuống núi. Ngoài mặt cậu ngoan ngoãn chăm chỉ niệm chú đạo nghĩa, diễn giải từng lời văn hoa mỹ một cách trôi chảy, học cầm kì thi họa, tập luyện võ công nghiêm chỉnh; trong lòng thì ngấm ngầm phỉ nhổ tiên nhân vẽ ra đống thứ bắt phải học mớ kiến thức vô bổ trái với suy nghĩ thật sự, đều là những kẻ tham sân si. Chu Tử Thư và Ôn Khách Hành sao lại không biết cậu giấu gì trong lòng, cũng rõ cậu không phải đứa trẻ xấu xa, nhưng tính cách ngựa non háu đá này của cậu sẽ chỉ tự rước họa vào thân, đành mắt nhắm mắt mở cho qua, cũng tuyệt không có ý cho cậu xuống núi.

Đoản văn Chu Ôn 1 [Sơn hà lệnh]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ