141. Ảnh vệ x Vương gia (2)

530 48 12
                                    

Tiếp theo của đoản #132

***

Tiểu hoàng đế thực ra đã từng rất yêu quý Lục hoàng huynh của mình.

Lục hoàng huynh rất đẹp, mỗi khi cười đều khiến người nhìn vào có cảm giác trăm hoa đua nở, hơn nữa lại thân thiện vui vẻ, tiểu hài tử năm tuổi như Thập tứ lúc đó tất nhiên cũng không ngoại lệ, cực kì muốn thân cận với y. Y tuy bận rộn nhưng cũng thường xuyên ghé thăm cậu, đồng ý với mọi yêu cầu vòi vĩnh của cậu, đối với một đứa bé đang tuổi ham chơi thì chẳng mong gì hơn thế, tôn sùng Lục hoàng huynh hơn cả vị phụ hoàng luôn ghẻ lạnh mình kia. Cậu thậm chí còn nghĩ Lục hoàng huynh tốt như thế, làm gì có ai không thích chứ?

Nhưng ảnh vệ Chu Tử Thư của tiểu hoàng đế lại không cho rằng như vậy.

Mỗi khi Lục hoàng huynh ghé thăm, Chu Tử Thư nhất định sẽ đi theo canh chừng, bất kể có đang dở dang công việc gì bên ngoài cũng quất ngựa hết tốc lực về để đổi ca cho Hàn Anh hoặc Tinh Minh, không hề bỏ lỡ lần nào. Tiểu hoàng đế ngày đó đã từng hỏi hắn vì sao phải làm thế, hắn lại chỉ ậm ừ nói chủ tử nên cẩn thận thì hơn, dây dưa với Lục điện hạ không tốt đâu. Cậu lại quay sang hỏi Hàn Anh, Hàn Anh trầm ngâm một lúc rồi suy đoán, Lục điện hạ là một trong những hoàng tử đấu đá tranh giành ngôi vị khốc liệt nhất. Có lẽ thủ lĩnh sợ chủ tử bị lợi dụng.

Tiểu Thập tứ dù không được bồi dưỡng để lên ngôi nhưng cũng được dạy cách sống sót trong cung, nghe thế thì tưởng đó là lí do thực sự, lại liên tưởng tới nhiều lần Ôn Khách Hành đang chơi với cậu thì phải dừng lại nhìn chằm chằm vào Chu Tử Thư ẩn mình trong bóng tối, chắc là bị hắn dọa sợ đi?

"Lục hoàng huynh là người tốt, sẽ không làm hại ta, nên Tử Thư không được dọa sợ huynh ấy!"

"..."

Chu Tử Thư lúc ấy không nói bất cứ điều gì, tiểu Thập tứ nghĩ hắn đồng ý nhưng ai ngờ chẳng thay đổi gì cả, khi Ôn Khách Hành xuất hiện trong cung của cậu thì nhất định Chu Tử Thư cũng sẽ có mặt ở đó. Cậu cũng đành bó tay, kéo áo Ôn Khách Hành mà nói, huynh không cần sợ, có ta ở đây Tử Thư sẽ không dám tổn thương huynh!

Ôn Khách Hành nghe vậy thì bật cười xoa đầu cậu, ta đâu có sợ, ta đang thưởng thức cái đẹp nha~

Thật khó hiểu. Lục hoàng huynh của cậu có quá nhiều hành động khó hiểu, mà sự khó hiểu này tích tụ dần qua năm tháng và nhiều biến cố cho đến sự kiện cậu lên ngôi thì bùng nổ, cậu bắt đầu hơi sợ hãi vị hoàng huynh này của mình.

"Bệ hạ, tập trung. Học xong còn phải về điện phê duyệt tấu chương, không có thời gian lơ đãng đâu."

Ôn Khách Hành lật sách tiếp tục kiểm tra, thi thoảng vỗ bàn rất mạnh để cảnh cáo tiểu hoàng đế không chú tâm. Tiểu hoàng đế nào dám trái lời, run rẩy chực khóc hoài niệm vị hoàng huynh hiền dịu kia của mình, sao lại có thể biến đổi thành một ác quỷ nghiêm khắc đáng sợ vậy chứ? Hay là vì phụ hoàng chỉ định cậu lên ngôi chứ không phải huynh ấy?

Tiểu hoàng đế rất muốn hỏi Ôn Khách Hành rằng hay là cậu truyền ngôi lại cho y nhưng không dám, cậu có cảm giác y sẽ phạt cậu còn ác hơn chuyện ngủ gật khi thiết triều mất, chỉ đành lủi thủi đi tìm các ảnh vệ an ủi. Tinh Minh vừa lau mặt cho cậu vừa nói, "Lục vương gia là vì muốn tốt cho chủ tử, chủ tử ở vị trí này nếu không vững thì không những tiền triều hỗn loạn mà bách tính cũng khó lòng yên ổn."

Đoản văn Chu Ôn 1 [Sơn hà lệnh]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ