Chương 59

144 0 0
                                    

Mộc Trạch Tê đeo một chiếc tạp dề màu hồng, bắt tay chuẩn bị nấu cơm. Nghiêm Kỷ nhìn bóng lưng bận rộn của cô, động tác có trật tự, hiển nhiên là biết nấu cơm.

Tạp dề màu hồng nhạt buộc ở eo nhỏ, phác họa ra phần hông lồi lõm uyển chuyển. Đặc biệt đẹp. Trong lúc Mộc Trạch Tê bận rộn, quay đầu lại liếc trộm Nghiêm Kỷ vài lần. Phát hiện anh đang nhìn mình, động tác của Mộc Trạch Tê cứng đờ.

Anh dường như không thèm để ý, như thật sự đang chờ cơm. Làm đc món hầm cuối cùng, Mộc Trạch Tê mới thở ra một hơi.

Nghiêm Kỷ cuối cùng cũng không nhịn được dán lên, ôm lấy eo cô, dùng chóp mũi cọ vào cổ cô, tay đi tới chỗ cặp vú lớn của cô.

Mộc Trạch Tê cúi đầu nhìn bàn tay thon dài xinh đẹp đang tùy ý xoa xoa ngực mình, lại cách lớp quần áo vừa cạo vừa bóp.

Mộc Trạch Tê kinh hãi: "Nghiêm Kỷ! Tôi đang hầm canh!"

Nghiêm Kỷ muốn nhân thời gian hầm thịt, làm cô một trận, để cho cô nhớ lâu dài. Tay Nghiêm Kỷ giữ chặt cằm Mộc Trạch Tê, cưỡng chế ngửa đầu cô ra sau, cúi đầu liếm môi c.

Tư thế xảo quyệt như vậy, cũng chính là Nghiêm Kỷ đủ cao, thân hình vây quanh, cô giống như là bị nhốt trong ngực anh, không thể động đậy.

Đầu lưỡi của người đàn ông mạnh mẽ cạy hàm răng cô ra, tức giận quấy rầy cái miệng nhỏ của cô, nước miếng hòa quyện với nhau, mút cho lưỡi của Mộc Trạch Tê tê dại. Mộc Trạch Tê không động đậy được, ngửa đầu bị hôn đến kêu a a.

Đợi đến khi cơ thể của Mộc Trạch Tê sắp nhũn ra, người thiếu oxy, Nghiêm Kỷ mới lưu luyến không rời mà buông ra.

Môi Mộc Trạch Tê trơn bóng toàn nước miếng, hừ hừ thở hổn hển, cuối cùng Nghiêm Kỷ còn mút một cái trên đôi môi sưng đỏ vì hôn của cô. Anh quay Mộc Trạch tê lại, đối diện hôn cô và hôn, sau đó dùng một tay ôm cô lên.

Mộc Trạch Tê còn đang mơ màng hoảng sợ, dép lê rơi xuống, đôi chân trần trắng nõn kẹp lấy eo anh. Nghiêm Kỷ hài lòng với phản ứng của cô, cứ như vậy dán lên miệng hôn cô, đặt cô ngồi lên trên quầy, chỗ đó tương đối rộng, cô có thể ngồi được. Sau đó tách hai chân cô ra, để chân cô chạm lên mặt bàn.

"Nghiêm Kỷ..." Mộc Trạch Tê không có cảm giác an toàn, giọng nói có chút run rẩy.

Bồn rửa chén có chút vết nước, Mộc Trạch Tê ngồi ở bên trên, lập tức làm ướt chiếc váy trắng nhỏ trên người cô, dính sát lên mông, mơ hồ lộ ra dấu vết của chiếc quần lót nhỏ màu hồng nhạt. Nghiêm Kỷ lại đuổi theo hôn cô: "Tôi không giết cậu, nhưng không có nghĩa là tôi không trừng phạt cậu."

Phạt? Thì ra chính là như vậy, anh chỉ nhịn!

Mộc Trạch tê túm lấy quần áo của an, khóe mắt phiếm hồng, nói: " Vậy cậu muốn phạt như thế nào?"

"Hửm? không mặc cả?"

Mộc Trạch Tê cắn răng, nghẹn lại: " Tôi mặc cả cậu có thể đồng ý sao?"

"Không thể." Nghiêm Kỷ nở nụ cười, theo một ý nghĩa  nào đó mà nói quả thật Mộc Trạch Tê rất hiểu bản tính xấu xa của mình

"Tự mình sờ âm hộ, chơi mình cho tôi xem."

Mộc Trạch Tê ngây ngẩn cả người, đây là hành vi xấu hổ gì chứ! Cô chỉ muốn từ chối.

Nghiêm Kỷ rất có ý tứ nhìn Mộc Trạch Tê: "Bằng không thì để tôi đến, cũng không phải đơn giản như vậy đâu."

Mộc Trạch Tê cúi đầu: "Tôi sẽ không..."

"Tôi dạy cậu."

Nghiêm Kỷ kéo chiếc ghế trên bàn ăn, khoanh chân ngồi ở trên đó, trong tay còn cầm đồ lót nhỏ hồng nhạt của Mộc Trạch Tê, mùi thơm quyến rũ.

Mộc Trạch Tê nhìn hành động của anh, xấu hổ muốn chết.

Ánh mắt Nghiêm Kỷ sâu kín, nhìn miệng huyệt trắng nõn của cô, ra lệnh nói: "Sờ."

Mộc Trạch Tê mím môi, cô mở to hai chân ra, quần áo gần như bị lột sạch, nhưng tạp dề Nghiêm Kỷ không cởi, cũng không cho cô cởi.
Vẫn ở xung quanh cô.

Chỗ ngực tạp dề không che được, nội y bị Nghiêm Kỷ cởi ra để lộ bộ ngực của cô. Tạp dề màu hồng bị ket ở trong hai bầu vú to, khiêu dâm không chịu nổi.

Tạp dề dưới thân bị vén lên mắc vào chỗ dây buộc, như vậy để lộ ra tiểu huyệt hồng hào mềm mại cho Nghiêm Kỷ nhìn.

Nữ Phụ Trà Xanh Trở Thành Đồ Chơi Của Nam ChínhWhere stories live. Discover now