Không trách Mộc Trạch Tê kêu thảm, Nghiêm kỷ vừa đi vào đã đâm mạnh vào. Một tay xốc váy ngủ nhỏ của cô lên cao hơn, vừa cắm vừa nhìn bộ ngực xinh đẹp của cô lắc lư, tăng trứng rung để rung nát hạt châu bé nhỏ kia.
Mấy lần cao trào trước Mộc Trạch Tê vẫn chưa hoàn hồn, bây giờ lại lăn qua lăn lại như vậy, khoái cảm cao trào khiến cô vừa mệt vừa sợ.
Cơ thể ửng hồng do tình dục cong lên, ngón chân căng ra, cô vừa khóc vừa lắc đầu: "A! Không! Không muốn!"
Nghiêm Kỷ xoa ngực cô, từng chút từng chút cắm vào chỗ sâu nhất. Tinh dịch lúc trước được bắn vào bị ép ra, tiếp lép nhép cùng tiếng cót két khiến người ta nghe xong đều cảm thấy dâm mỹ không chịu nổi.
Anh đâm vào quá mạnh đến mức chiếc ghế rung chuyển. Mộc Trạch Tê không thể lùi lại trên chiếc ghế xoay, cô nức nở đưa tay đẩy Nghiêm Kỷ.
Chút sức lực nhỏ đó, chỉ có thể xem như sờ vào thắt lưng rắn chắc của Nghiêm Kỷ, chứ không thể ngăn người đàn ông tập trung cắm vào miệng huyệt.
Nghiêm Kỷ thở hổn hển vì sung sướng, thô bạo nắm lấy cổ tay Mộc Trạch Tê khống chế cô, không để ý đến cô khóc lóc, đong đưa mông tiến vào càng sâu hơn.
Anh khàn giọng dỗ dành cô: "Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, tôi đâm vào một chút nữa rồi sẽ bắn, một lúc nữa có lẽ dì Vạn Dung sẽ về."
Mẹ sắp về rồi...
Nghiêm Kỷ anh không bắn sẽ không kết thúc...
Mộc Trạch Tê chỉ có thể thoả hiệp, mở chân ra, để người đàn ông tuỳ ý đòi hỏi. Bị đâm đến mức há miệng phát ra từng tiếng rên rỉ đứt quãng.
Dáng vẻ đáng thương và quyến rũ.
Nghiêm Kỷ dịu dàng hôn cô. Phía dưới lại tăng tốc của máy rung, một hung hăng đâm vào bên trong cô.Mộc Trạch Tê thật sự sắp điên rồi. Cho dù thế nào thì cô luôn bị bắt nạt.
Âm vật và huyệt đạo đồng thời bị chơi đùa có thể khiến phụ nữ phát điên. Mộc Trạch Tê cứ như vậy luôn bị Nghiêm Kỷ treo lên cao trào, bên trong miệng huyệt một mực co giật, ướt át quấn chặt lấy côn thịt, cắm vào một chút là nước sẽ phun ra.Từng dòng tinh dịch và tinh dịch trào ra, rồi lại bị quấy ra bọt trắng, trên ghế xoay đều là dâm dịch hỗn hợp của hai người.
Mộc Trạch Tê hoàn toàn mê ly, ánh mắt tan rã rồi tụ lại rồi lại bị đâm cho tan rã, bị đâm vào một chút là cơ thể ửng hồng sẽ run rẩy kịch liệt.Cô sắp không thể, không còn sức nữa.
Nghiêm Kỷ rốt cục cũng đến cực hạn, hôn cô, đâm đến chỗ sâu nhất thoải mái bắn ra...
Khi Vạn Dung trở về, cửa phòng mở rộng, bà nhìn trộm tình hình học tập của hai đứa trẻ. Nghiêm Kỷ và Mộc Trạch Tê ngồi trước bàn học , hai người có chút khoảng cách , một người đang nói một người đang nghe.Bà vui vẻ cười, không quấy rầy hai người, vui vẻ đi nấu cơm.
Mẹ vừa đi, cơ thể Môc Trạch Tê không chống đỡ được đổ gục xuống, Nghiêm Kỷ đỡ cô dựa vào vai mình, mặt cô đỏ bừng đến mức cả người mềm nhũn.Thời gian mẹ trở về thật sự không quá xa so với tính toán của Nghiêm Kỷ.
Nghiêm Kỷ đều có thể để ý tính toán thời gian ở mọi điểm, khống chế thời gian quan hệ tình dục, tắm rửa, dọn dep phòng, một chút cũng không rời, quả thực là một "tội phạm hoàn hảo".
Thật đáng sợ...
Nghiêm Kỷ cọ lên đỉnh đầu cô: "Mệt thì ngủ một lát đi, lát nữa sẽ ăn cơm."
Mộc Trạch Tê mím chặt môi, cô thật sự ngay cả sức lực cãi nhau cũng không có.