Dùng xong bữa chiều, trời đã tối sẫm, gió đêm ào ạt, sao sáng đầy trời, hương sen quấn quýt. Bên hồ trồng đầy lúa dại, cỏ liễu đỏ, lau sậy và xương bồ, lay lắt, xào xạc đón gió, mấy con vịt nước và hạc trắng đùa giỡn tung tăng bên hồ. Gió đêm lan tỏa, hơi lạnh nhàn nhạt buông lơi.
Đường đến Ngọc Nhuận đường không xa lắm nên chúng tôi không dẫn theo nhiều tùy tùng. Huyền Lăng và tôi nắm tay nhau, chầm chậm dạo bước trên hành lang uốn khúc ven bờ nước, đón gió, hái hoa, đùa cá, nói cười vui vẻ.
Vừa bước vào vườn đã nghe thấy tiếng oanh yến nhộn nhịp từ trong nhà vẳng ra, vô cùng náo nhiệt. Tôi theo lễ lùi lại hai bước, đi theo Huyền Lăng tiến vào trong. Hoàng hậu, Hoa Phi, Cẩn Phi và bọn người Hân Quý tần, Tào Tiệp dư đều có mặt, đang ngồi nói chuyện với My Trang. Bọn họ thấy Huyền Lăng đã đến, bèn vội đứng dậy đón tiếp.
Huyền Lăng vội ngăn My Trang, không cho tỷ ấy đứng dậy, nói: "Không phải đã dặn dò nàng ngay từ đầu là không cần hành lễ hay sao?", rồi đỡ lấy tay Hoàng hậu. "Đứng dậy đi!" Sau đó, cười nói: "Hôm nay khéo thật, Hoàng hậu và các ái phi đều có mặt."
Hoàng hậu cười, thưa: "Thẩm Dung hoa mang thai, thần thiếp thân là chủ nhân hậu cung, theo lý phải quan tâm, lo lắng, làm trọn chức trách của Hoàng hậu."
Các phi tần còn lại đều thưa: "Bọn thần thiếp đều theo gót Hoàng hậu đến đây."
Huyền Lăng hài lòng gật đầu.
Ngoài tôi, Hoa Phi và Tào Tiệp dư ra, những người khác đã mấy ngày rồi không được gặp Hoàng thượng. Bất ngờ được gặp Huyền Lăng ở đây, bọn họ không khỏi tập trung ánh mắt, ân cần dõi theo y.
Hoa Phi lườm tôi một cái, yêu kiều mỉm cười, nói: "Hoàng thượng đã dùng bữa chưa? Cung của thần thiếp vừa có một đầu bếp từ Tây Việt đến, nấu được nhiều món ngon lắm!"
Huyền Lăng thuận miệng đáp: "Ta vừa dùng bữa tối ở Nghi Phù quán rồi, để hôm khác vậy!"
Hoa Phi cười nhạt, nhận xét: "Hẳn là đầu bếp ở cung của Tiệp dư nấu ăn ngon lắm, thế nên mới giữ chân được Hoàng thượng."
My Trang gật đầu nhìn tôi an ủi. Hoàng hậu vẫn giữ vẻ mặt đoan trang, hiền hòa, dễ thân cận, Tào Tiệp dư vờ như chẳng nghe thấy gì, những người còn lại đã thoáng lộ vẻ không vui.
Hoa Phi quả nhiên không chịu ở yên, muốn đẩy tôi ra trước móng vuốt của mọi người đây mà.
Tôi ôn tồn cười khẽ: "Món gà rừng hầm sâm tía trong cung của Hoa Phi đã khiến Hoàng thượng lưu luyến mãi rồi còn gì, nay lại có thêm một đầu bếp giỏi nữa, chẳng phải muốn Hoàng thượng trong mơ cũng vấn vương hình ảnh của nương nương hay sao?"
Quả nhiên, tôi vừa nói xong, sự chú ý của mọi người đã lập tức chuyển sang Hoa Phi, chẳng thèm để ý đến tôi nữa. Cùng ăn một bữa tối với Hoàng thượng thì có gì đáng nói kia chứ, trong lòng Hoàng thượng quan tâm đến ai, nhớ nhung đến ai mới khiến cho các phi tần chốn hậu cung lưu tâm và ghen ghét.
Hai má Hoa Phi ửng hồng, khúc khích cười. "Hơn tháng nay không có dịp nói chuyện phiếm với Tiệp dư, miệng lưỡi của Tiệp dư vẫn lanh lợi hệt như xưa."
![](https://img.wattpad.com/cover/349018953-288-k471825.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Lưu Liễm Tử
Ficción GeneralHậu Cung Chân Hoàn Truyện xoay quanh những đấu đá của các phi tần nơi hậu cung. Chân Hoàn là một thiếu nữ tài sắc vẹn toàn nên được Hoàng thượng nhất mực yêu mến. Cũng vì thế, cô trở thành cái gai trong mắt Hoàng hậu. Tuy nhiên, bằng sự thông minh c...