Chương 24: Cùng tắm (H nhẹ)

1.2K 37 0
                                    

Chương 24: Cùng tắm

Mộ Tịch Dao chứng kiến sự tinh xảo mỹ lệ của Song Yến Trì, lập tức kinh hô một tiếng. Toàn bộ ba thước vuông của Song Yến Trì, tất cả đều được xây từ đá ngọc xanh, một bên bờ trì (ao, hồ) có bọc da thú tinh chế, còn một bên có hàng rào trúc mát lạnh. Trên bờ có đặt một bộ bàn ghế cùng sập quý phi êm ái để nghỉ ngơi. Trên sập kia có đầy đủ mọi thứ vật dụng cần thiết cho cuộc sống hàng ngày. Ngay cả gương đồng trang đài đều có chuẩn bị. Mộ Tịch Dao nhìn thấy chiếc sập kia, liền biết tâm tư của Tông Chính Lâm, không khỏi quay đầu giận liếc nhanh hắn một cái.

Trong ao nước ấm có màu trắng sữa nhàn nhạt, theo lời Tông Chính Lâm nói, là do cho thêm thuốc dưỡng sinh ở trong cung. Trên mặt nước nổi lơ lửng đầy cánh hoa Thiên diệp thảo mà Mộ Tịch Dao thích.

Tông Chính Lâm ôm Mộ Tịch Dao ngồi vào trên ghế dựa mát, trước tiên lấy chén nước ấm đút cho nàng uống. Đây là từ khi ở biệt viện lần trước hắn phát hiện được thói quen nhỏ của Mộ Tịch Dao. Nàng vừa mới uống xong, Tông Chính Lâm liền cúi người xuống, ngậm lấy đôi môi đầy đặn nước nhuận ướt át của nàng. Hai người ôm nhau vào cùng một chỗ, thân thể dán chặt, trong lúc gắn bó triền miên còn có tiếng táp táp.

Lúc đầu Tông Chính Lâm còn ôn nhu lưu luyến, về sau không chịu nổi đầu lưỡi của Mộ Tịch Dao quấy rối, liền một trận mãnh liệt cuốn lấy nàng, hơi thở dồn dập, lồng ngực phập phồng.

Toàn thân Mộ Tịch Dao mềm mại không xương, chỉ có thể dựa vào trong lòng Tông Chính Lâm, hai tay níu lấy tà áo của hắn, toàn bộ hơi thở nóng rực phả vào trước ngực Tông Chính Lâm, khiến cho sống lưng hắn cứng còng lại, dưới bụng căng lên.

"Điện hạ, thiếp hầu hạ ngài tắm rửa được không?" Mộ Tịch Dao thở hổn hển hỏi thăm.

Tông Chính Lâm trực tiếp ôm lấy người đi tới bên cạnh ao, nhẹ nhàng đặt nàng xuống. Không ngờ chân của Mộ Tịch Dao vừa chạm xuống đất, căn bản vô lực đứng vững, liền bị trượt xuống dưới. Tông Chính Lâm vội vàng lấy một tay nắm vòng eo nhỏ nhắn của nàng, một tay kia vuốt nhẹ gò má nàng, trong mắt rõ ràng hiện lên sự trêu trọc: "Đây chính là kiều* vô lực?"
(*kiều: yêu kiều, mềm yếu)

Nghe thấy nam nhân kia đắc ý, bàn tay nhỏ bé của Mộ Tịch Dao cởi bỏ áo trong cho Tông Chính Lâm, chậm rãi kéo ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lồng ngực của nam nhân, nũng nịu mềm mại tinh tế đến phát ngán lên tiếng: "Thiếp đương nhiên không hùng tráng bằng điện hạ ~~" âm điệu cao lên, hai mắt như có như không liếc xuống chiếc lều nhô lên của Tông Chính Lâm, lại ngượng ngùng dời đi, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú đỏ lên.

Tông Chính Lâm bị bàn tay nhỏ bé cùng ánh mắt của nàng khiêu khích khiến cho hô hấp trở nên nặng nề, nhìn thật sâu vào dáng vẻ thẹn thùng của người thiếu nữ, rồi kéo nàng đi vào ao nước.

Dáng người Tông Chính Lâm thon dài cao ngất, quanh năm tập võ nên vóc người càng hoàn mỹ vô khuyết. Mộ Tịch Dao đứng ở phía sau lưng hắn, bàn tay nhỏ bé vẩy nước trong ao, nhẹ nhàng tỉ mỉ kì lưng cho hắn, lại thấy một vết sẹo từ vai trái kéo dài tới bên eo phải. Đầu ngón tay Mộ Tịch Dao từ từ vuốt ve phác họa vết sẹo lâu năm kia, kích thích khiến toàn thân Tông Chính Lâm run lên.

[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ