Chương 71: Nhân quả
Đường Nghi Như trơ mắt nhìn ngự y rời đi, tức giận đến mức ném luôn cái gối trên giường.
Lang băm, tất cả đều là lang băm! Nhìn trên khăn tay một đống máu đen, trong lòng Đường Nghi Như vô cùng sợ hãi.
Nửa tháng trước đột nhiên ngất xỉu ở trong sân, sau khi tỉnh lại không chỉ uống thuốc thấy không tốt lên, ngược lại thân thể hư không như chẳng còn chút sức lực nào, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, ban đêm lại càng ho khan không ngừng. Đến hôm nay thì bắt đầu ho ra máu!
Ngự y cũng đã có hai người đến xem qua, thuốc cũng là mỗi ngày uống, bệnh thì lại không có chút chuyển biến tốt nào.
Mới vừa rồi đến bắt mạch, đã là vị ngự y thứ ba, lại cũng luôn miệng nói tâm lực tiều tụy, suy nghĩ quá độ. Chỉ cần uống thuốc đều đặn, nghỉ ngơi thật tốt.
Tâm lực tiều tụy, suy nghĩ quá độ? Đường Nghi Như nàng ở trong phủ này tựa như người vô hình, có cái gì phải buồn bực, lo lắng hết lòng? Đây rõ ràng chính là mắc chứng bệnh nặng! Chứng bệnh ho ra máu, có mấy người có thể chịu đựng được? Đáng giận là lại không có người có thể chẩn đoán ra!
Đường Nghi Như phỏng đoán trong lòng, chứng bệnh không giải thích được này, có khả năng là do trúng độc! Đáng tiếc là không trông cậy được vào ngự y nữa. Người duy nhất có thể nhìn ra manh mối, trong phủ này cũng chỉ có Tề thị.
Lần trước Đường Tuệ Như muốn ám hại mình, nhờ có Tề thị thông minh mới nhặt lại được cái mạng. Lần này không biết còn có thể tránh thoát được hay không.
Đường Nghi Như vội vàng sai người đi mời Tề thị tới, chờ mãi cũng không thấy người đâu. Cuối cùng chỉ có nha hoàn tới, báo lại Tề thị nói vô ý gặp cảm lạnh, đang nằm trên giường dưỡng bệnh.
Đường Nghi Như lạnh lùng nhìn nha hoàn thiếp thân của Tề thị, hận không thể bóp chết nàng ta. Thật sự là rất tốt, hai chủ tớ này lại coi nàng ta như là kẻ ngu dốt mà lừa gạt.
Mấy lần trước là đau đầu nhức óc, lần này lại là cảm lạnh phong hàn, nàng không biết Tề thị lại ốm yếu như thế.
"Muội muội ba ngày hai bữa bị bệnh liệt giường, có cần tỷ tỷ mời ngự y đến xem một chút không?" Đường Nghi Như mang theo Thư Mi vén rèm vào, nhìn nữ nhân trên giường chợt thay đổi thần sắc, lên tiếng châm chọc.
Tề thị căn bản không ngờ tới Đường thứ phi sẽ bất chấp thể diện xông vào, cảm thấy không tốt, thầm nghĩ hỏng bét.
Mình ba phen mấy bận thoái thác không tới, sợ làm cho nàng ta chứa cơn tức, lúc này đến gây chuyện .
Tề thị cứng ngắc cười cười, suy yếu ho khan vài tiếng, "Nô tì tạ thứ phi quan tâm, đều là chút bệnh nhỏ, nghỉ ngơi mấy ngày là tốt rồi, không cần phải phiền tới ngự y."
"Bệnh nhỏ cũng không thể cứ để như vậy không phải sao?" Đường Nghi Như cầm tay Tề thị, nhìn thẳng vào trong mắt nàng ta, "Hoặc là, muội muội làm việc trái lương tâm, đụng phải thứ không sạch sẽ?"
Thấy Tề thị run lên, trong nháy mắt hiểu được, Đường Nghi Như đang sinh lòng nghi ngờ.
Không trách được lại nôn nóng lo sợ mà vội vàng xông tới, tính mạng là chuyện quan trọng, nàng ta đương nhiên ngồi không yên nổi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)
RomanceĐời sau đối với Kiến An đế của Đại Nguỵ nhất tề sùng bái, khen ngợi trong lúc tại vị, là mở màn cho thời kỳ thịnh thế của Đại Nguỵ. Thú vị là, ở trong tất cả các văn hiến ghi chép ca tụng công đức, đều phi thường nhất trí nhắc tới, điểm nhơ duy nhấ...