Chương 57: Hút sữa
Hai người mới ôm hài tử nói đôi câu, đột nhiên thấy tiểu tử kia tỉnh lại, cái đầu ngọ nguậy, miệng nhỏ đóng đóng mở mở.
Tông Chính Lâm so với cái người mới làm mẫu thân là Mộ Tịch Dao đã thích ứng nhiều hơn một buổi sáng, đoán chừng con của hắn là đang bị đói bụng, ra hiệu Mộ Tịch Dao đưa hài tử cho hắn.
"Chắc đã đói bụng, để nhũ mẫu cho con bú sữa." Tông Chính Lâm nhìn dáng vẻ mơ hồ không hiểu của Mộ Tịch Dao, đưa tay liền muốn ôm đi.
"Cho bú sữa?" Mộ Tịch Dao nghe vậy liền bừng tỉnh, nàng vốn dự định tự mình nuôi nấng bánh bao, sữa mẹ có dinh dưỡng tốt như vậy, tại sao có thể lãng phí.
Không biết Đại Ngụy có tập tục quý nữ không thể tự mình nuôi con bằng sữa mẹ hay không? Nếu tất cả đều để cho nhũ mẫu làm, vậy thì niềm vui thú khi sinh tiểu bánh bao sẽ bị thiếu đi một chuyện.
Ngẩng đầu nhìn gò má tuấn lãng của nam nhân, Mộ Tịch Dao định thử một chút xem thế nào, dù sao Tông Chính Lâm thường cùng thương lượng mấy việc nhỏ với nàng, có lẽ nam nhân này có thể lý giải nàng là vì hài tử một mảnh dụng tâm.
"Điện hạ, " Mộ Tịch Dao nhẹ nhàng lôi kéo vạt áo trước ngực hắn: "Thiếp từng tra đọc sách, trong đó có nói sữa mẹ rất hữu ích với hài tử, có thể giúp tiểu hài tử có thân thể khỏe mạnh."
Đôi mắt đẹp như nước trong veo chớp chớp nhìn hắn: "Cỏ thể để thiếp tự mình nuôi nấng con hay không?" Trong mắt tất cả đều là chờ đợi và khát vọng.
Lông mày Tông Chính Lâm cau lại, thực sự chưa từng nghe qua có tiền lệ nữ tử thế gia tự mình nuôi con bằng sữa mẹ. Ngay cả hoàng tử trong cung đều là sinh ra liền giao cho nhũ mẫu nuôi tới tận khi tròn ba tuổi.Nhưng mà Mộ Tịch Dao cũng sẽ không nói bừa trên chuyện này, làm mẫu thân dù thế nào cũng sẽ không xem nhẹ con của mình. Thấy nàng nhìn chằm chằm con trai trong mắt tràn ngập vui mừng, rõ ràng là yêu đến tận xương tủy.
Tông Chính Lâm nghĩ đi nghĩ lại, những nhà gia cảnh khốn quẫn kia cũng đều là do nữ nhân tự mình nuôi nấng, nào có nhũ mẫu gì đó, hài tử chẳng phải vẫn trưởng thành tốt sao?
"Thực sự muốn tự mình nuôi con bằng sữa mẹ?" Bàn tay to chậm rãi vuốt ve mái tóc dài của nàng.
Mộ Tịch Dao thấy thái độ của Tông Chính Lâm thả lỏng, liền vội vàng gật đầu, trong mắt tràn đầy kiên định.
Hiếm thấy tiểu nữ nhân cố chấp như vậy, Tông Chính Lâm gọi Triệu ma ma hỏi ý kiến một phen, xác định không có tổn hại đối với cơ thể mẹ, mới gật đầu đáp ứng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Tịch Dao lập tức sáng lên, cũng không cố kị Triệu ma ma còn đang ở đây, ngẩng đầu thơm một cái lên cằm của Tông Chính Lâm, âm thanh "chụt" một phát phi thường vang dội.
Lục điện hạ thấy nàng đột nhiên thân mật như vậy khiến cho ngây người một lát, buồn cười bóp chóp mũi nàng, lại ấn ấn trán nàng trêu đùa: "Kiều Kiều như vậy quả là trắng trợn nịnh nọt."
Mộ Tịch Dao không hề thẹn thùng nịnh bợ Boss, cây ngay không sợ chết đứng, mặt mày hớn hở tươi như hoa: "Thiếp nịnh nọt phu quân của thiếp, có gì mà không thể?" Trong lời nói lộ rõ vẻ đường hoàng kiêu ngạo.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)
RomanceĐời sau đối với Kiến An đế của Đại Nguỵ nhất tề sùng bái, khen ngợi trong lúc tại vị, là mở màn cho thời kỳ thịnh thế của Đại Nguỵ. Thú vị là, ở trong tất cả các văn hiến ghi chép ca tụng công đức, đều phi thường nhất trí nhắc tới, điểm nhơ duy nhấ...