Chương 132: Sơn Chi

296 13 0
                                    

Chương 132: Sơn Chi

"Tỷ tỷ, giờ liền bắt đầu được không?" Mộ Tịch Dao vẻ mặt vui vẻ, nghiêng đầu nhìn về phía Hách Liên Mẫn Mẫn đang mang khuôn mặt cứng ngắc, một chút cũng không ngần ngại nàng lãnh đạm với mình.

"Muội nếu thật có thể tìm ra gian tế, tất nhiên càng nhanh càng tốt." Hách Liên Mẫn Mẫn gật đầu đáp ứng. Mặc dù xem bộ dáng yêu mị kia của Mộ Tịch Dao liền thấy ác cảm, nhưng tên nội ứng của phản tặc như cái gai mắc ở cổ họng càng làm nàng ta nghiến răng thống hận.

"Phương cô cô là lão nhân trong cung, đối với chuyện điều hương dùng thuốc thập phần am hiểu. Hôm nay tất cả các ngươi đều phải nghe bà ấy phân phó, lần lượt từng người tiếp nhận kiểm tra."

"Cô cô, làm phiền." Phương cô cô vóc dáng cao gầy đầu tóc búi gọn gàng, trên vẻ mặt nghiêm túc là ánh mắt đặc biệt sắc bén.

"Trên giấy viết thư có một mùi thơm thoang thoảng. Đây là dấu vết lưu lại do trong thời gian lâu dài đụng vào một loại hương phấn, trên làn da năm xưa tháng dài sẽ nhuộm dần, xuyên thấu qua mồ hôi. Tiếp theo các ngươi đều tự đưa tay vào trong chậu, ngâm một lát. Kết quả như thế nào, sau đó lão nô sẽ giải thích." Mộ Tịch Dao nhìn chằm chằm đám nữ nhân đầy trong phòng, trong lòng cảm khái, lí do thoái thác này rất khó tìm đó, không cẩn thận chính là sơ hở. Thật may là nữ quyến đại Ngụy có thói quen dùng hương nhang, thế nên mới giúp nàng bớt chuyện phiền phức.

"Nha đầu trong viện Ngũ thị, Khổng thị tới trước, tiếp theo lại đến phiên người hầu hạ Tề thị." Mộ Tịch Dao tiện tay chỉ một cái, quy định sẵn trình tự mọi người.

Ngũ thị nghe lệnh đứng dậy, cung kính hành lễ. Phân phó nha hoàn trong sân từng người đi lên cho cô cô tra xét.

Chỉ chốc lát sau, trên tay tất cả mọi người đều ngâm qua nước, hai tay vươn về trước, để cho các vị chủ tử nhìn rõ.

Hách Liên Mẫn Mẫn xem xét từng đôi bàn tay ướt đẫm, ngoại trừ treo bọt nước, nhìn không ra bất kỳ biến hóa gì, nghi hoặc nhếch lông mày.

"Người trong viện Ngũ thị, trên tay lại không dính bất kỳ huân hương gì." Phương cô cô nghiêm mặt, bẩm báo Hách Liên chính phi cùng Mộ trắc phi. Mộ Tịch Dao gật đầu, ra hiệu tiếp tục.

Đến phiên người trong phòng Khổng thị, lai có hai người trên tay hơi vàng.

"Đây là do lâu dài tiếp xúc với hương bách hợp gây phản ứng. Không giống loại hương trên giấy viết thư."

Trái tim lơ lửng của Khổng thị trong nháy mắt rơi xuống đất. Phương cô cô này rất có bản lãnh, huân hương nàng thường dùng đều nghiệm ra được.

Sau đó người của Tề thị và Ngũ thị cũng vậy, biến hóa gì cũng không có.

Mọi người nhìn mười mấy bàn tay của ba nhóm người, trong lúc nhất thời đều an tĩnh lại. Theo như ý tứ của Phương cô cô, rõ ràng chính là không tìm được người!

Xem qua trận thanh tra diện rộng náo nhiệt này, kết quả lại nhận được thông tin rải rác như thế, căn bản chính là bận rộn toi công một hồi. Lần này tất cả tâm tư mọi người trong phòng đều sinh động đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Mộ Tịch Dao trở nên dị thường cổ quái, đặc biệt là vài người địa vị cao trong hậu viện, đó là ngầm ngạc nhiên mừng rỡ, cười trên nỗi đau của người khác.

[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ