Chương 55: Tây Tử Hoài Châu
Mộ Tịch Dao phái Xuân Lan đưa gấm Tứ Xuyên trong cung ban cho đến trong sân viện của Trương thị, lại phát hiện ở cửa có hai tên thị vệ đứng gác, đồ vật đưa đến đều kiểm tra cẩn thận.
Xuân Lan trở về kể lại chuyện này, mới đầu Mộ Tịch Dao chỉ nhíu mày, sau đó lẳng lặng suy tư một lát, trong lòng dần dần có phỏng đoán.
Tông Chính Lâm hành động như vậy, rất khác thường. Hắn khống chế cả sân viện, không có khả năng chỉ vì bảo vệ cái thai đó của Trương thị. Nếu hắn lo lắng cho con nối dòng đến thế, vậy bây giờ bị trông coi phải là Mộ Tịch Dao nàng. Phần tự tin này nàng vẫn có.
Vậy thì, phải chăng bào thai trong bụng Trương thị đã xảy ra vấn đề? Chẳng lẽ có người nhanh như vậy đã động tay động chân, lại còn giở thủ đoạn ngay dưới mí mắt nàng, làm cho nàng không phát giác thấy gì?
Mộ Tịch Dao cảm thấy rất cần phải sắp xếp chuyện sinh con một lần nữa, không được để xảy ra sơ suất gì.
Sau hôm đó, Trương thị rất ít xuất hiện trước mắt mọi người, một mình yên lặng canh giữ ở góc phủ hoàng tử, an tâm dưỡng thai.
Khi được chín tháng, Mộ Tịch Dao cúi đầu chỉ có thể nhìn thấy cái bụng tròn vo, ngay cả chân đều không nhìn thấy, cũng bắt đầu khẽ khẩn trương.
Cách ngày sinh dự tính còn có năm ngày, Lục điện hạ Tông Chính Lâm phong trần mệt mỏi chạy trở về đến.Mộ Tịch Dao ở Đan Nhược uyển thấy người, khuôn mặt nhỏ nhắn quay ngoắt một cái coi như không để ý tới, môi vểnh thật cao.
Tông Chính Lâm bận rộn liên tục hơn nửa tháng, đã thấy rất mệt mỏi, trực tiếp đi tắm gội rửa mặt, nghỉ ngơi ở Song Yến trì nửa canh giờ cho khoẻ lại chút, mới mắt mang tơ máu đi ra.
Không nói câu nào chỉ ôm người liền hôn, dựa vào trên giường mềm cắn xé nàng một hồi.
Mộ Tịch Dao giãy dụa che kín cái miệng nhỏ nhắn, đôi mắt tròn vo linh động tràn đầy tức giận bất bình, trong con ngươi tất cả đều là lên án.
"Ở dưới đáy lòng quả thật đang trách mắng bản điện?" Tông Chính Lâm nhìn dáng vẻ tiểu nữ nhân muốn nói "ngươi còn có chút tự biết rõ", liền biết nàng mấy ngày nay nhất định là rất không muốn gặp mình.
Tông Chính Lâm thở dài một tiếng: "Bao giờ mới có thể toàn tâm toàn ý tin tưởng ta đây?" Nhớ tới ngày ấy ở trong phòng Trương thị mấy phen chờ mà không thấy nàng tới liền tức giận.
Nhìn chằm chằm nàng, giữa hai chân mày lộ ra sự oán giận: "Ngày ấy bản điện đúng là phải chờ thật lâu. Kiều Kiều nàng thử nói xem, ta làm sao còn có hào hứng để hao phí trên người nữ nhân khác?" Ngón tay chậm rãi miêu tả đôi mi thánh tú của nàng, con ngươi nhìn vào đôi mắt của nữ nhân, bên trong có dự định sau này sẽ tính sổ.
Mộ Tịch Dao bị đôi mắt của hắn khoá lại, trái tim nhỏ run lên, lặng lẽ rụt rụt.
Trong lòng nghiền ngẫm ra thâm ý của câu nói này, cái miệng nhỏ nhắn lập tức kinh ngạc mở ra, nửa ngày nói không nên lời.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)
RomanceĐời sau đối với Kiến An đế của Đại Nguỵ nhất tề sùng bái, khen ngợi trong lúc tại vị, là mở màn cho thời kỳ thịnh thế của Đại Nguỵ. Thú vị là, ở trong tất cả các văn hiến ghi chép ca tụng công đức, đều phi thường nhất trí nhắc tới, điểm nhơ duy nhấ...