Chương 100: Vô địch
Mộ Tịch Dao được Triệu ma ma nâng đỡ, đi sau Thục phi hơn ba bước.
Bên cạnh là Lục điện hạ vẻ mặt hờ hững, uy nghiêm vững vàng.
Hách Liên Mẫn Mẫn đang dìu tay phải Thục phi, cẩn thận hầu hạ, khóe mắt dư quang lại ngắm qua khuôn mặt với thần thái phi dương của Mộ Tịch Dao.
Vẫn bị nàng trốn thoát...
Mộ Tịch Dao đang dương dương đắc ý quăng mị nhãn về phía Tông Chính Lâm, nhưng không ngờ mới vừa đến chỗ rẽ, lại bị Lục điện hạ một phen ấn dựa vào trụ cột thành cung, không thể động đậy.
Thấy Lục điện hạ lướt mắt quét tới, người hầu đi theo đằng sau mắt nhìn thẳng, vội vã tránh xa hai người, theo sát Thục phi mà đi.
Mộ Tịch Dao mắt thấy mới vừa rồi còn là một đám người, nháy mắt cũng chỉ còn dư lại bọn họ hai người, trong nháy mắt giật sững mình. Lại nhìn quanh bốn phía, sau lưng là tường cung loang lổ, chính diện là một hàng cột trụ sơn son, thấy thế nào cũng không giống chỗ hẹn hò.
"Điện, điện hạ." Thử dò xét đẩy đẩy lồng ngực áp ở trên người.
"Ừm ~~" Mộ Tịch Dao khước từ không thành, còn bị Tông Chính Lâm cúi người ngậm lấy cánh môi hung hăng cắn xé.
Lục điện hạ nhìn nữ nhân hấp dẫn hắn cả một ngày nay, đâu thèm quan tâm nàng giãy giụa, bắt lấy người chính là động tình hôn.
Mộ Tịch Dao bị nam nhân công thành đoạt đất, hô hấp khó khăn, thủy mâu dần dần gợn rung động.
Tông Chính Lâm xem sắc mặt nàng đỏ lên, ngực phập phồng, mới lưu luyến không rời thả người, cuối cùng còn liếm láp hai cái.
"Kiều Kiều, còn khiêu khích nữa, bản điện sẽ không bỏ qua cho nàng lần thứ hai."
Nói xong giúp nàng chỉnh lý tóc mai, vuốt phẳng cung trang, nắm tay bước chậm đi về phía trước.
Mộ Tịch Dao mặt đỏ thở hổn hển đi phía sau, nhìn bóng lưng anh tuấn của nam nhân kia, trong đôi mắt lên án rõ ràng.
Nàng thật sự là cái gì cũng chưa làm mà! Nam nhân này càng ngày càng vô sỉ. Ban ngày ban mặt giở trò lưu manh. Đang dùng sức oán thầm, liền thấy Tông Chính Lâm đột nhiên quay đầu, mắt phượng khẽ nheo lại, tà tứ quan sát nàng.
"Lại xuân tình nhộn nhạo như thế câu dẫn bản điện, trong cung mẫu phi cũng miễn cưỡng chấp nhận."
Mãi cho đến khi bị Tông Chính Lâm dẫn vào trong cung Thục phi, Mộ Tịch Dao đều vẻ mặt hoảng hốt, vang lên bên tai luôn là câu nói vô liên sỉ kia của Lục điện hạ.
Ngồi ở trên giường nệm, nhìn tẩm cung giống ngày thường như đúc, Mộ Tịch Dao đột nhiên cảm thấy bồn chồn, lúng túng xoay chuyển thân thể, tai nhỏ đỏ lên.
Ở trên địa bàn của Thục phi... Mộ Tịch Dao càng nghĩ càng hoảng loạn.
Tông Chính Lâm ngoài mặt cùng Thục phi đáp lời, dư quang lại thời khắc lưu ý nữ nhân bị trêu chọc kia. Phát hiện nàng khó được đứng ngồi không yên, hai tay thay đổi nhiều tư thế, cái đầu nhỏ lại càng ước gì rủ xuống vùi vào trong ngực. Liền thấy tâm tình thật tốt, thực rất thú vị.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)
RomanceĐời sau đối với Kiến An đế của Đại Nguỵ nhất tề sùng bái, khen ngợi trong lúc tại vị, là mở màn cho thời kỳ thịnh thế của Đại Nguỵ. Thú vị là, ở trong tất cả các văn hiến ghi chép ca tụng công đức, đều phi thường nhất trí nhắc tới, điểm nhơ duy nhấ...