Chương 25: Bẽ mặt
Hai người tới phòng ăn ngồi vào chỗ của mình. Rồi người nam nhân kia lại cách khay trà kéo bàn tay búp măng mềm mại của Mộ Tịch Dao đặt ở trên bàn tinh tế vuốt ve. Mộ Tịch Dao yêu kiều giận dỗi liếc nhanh hắn một cái, nhưng lại không rút tay ra được, chỉ có thể để tùy hắn đùa nghịch.
Triệu ma ma dẫn Mặc Lan Huệ Lan vào trong phòng hầu hạ, dâng trà bánh hoa quả lên, rồi mới đứng ở một bên, kêu nha hoàn kia tiến đến. Về phần hai vị chủ tử đang ngồi ở trên kia, mọi người đã học được cái gọi là "bình tĩnh".
Thư Đào sau khi bẩm báo với Triệu ma ma xin gặp Lục điện hạ và Mộ thứ phi, liền được đưa đến chờ ở cửa phòng ăn ở chính viện. Nghĩ đến cảnh tượng khi vừa bước vào Đan Nhược uyển, trong lòng Thư Đào liền có chút nặng nề. Đan Nhược uyển này chỉ nhìn sơ qua liền biết tốt hơn Thư Oái uyển của chủ tử mình không biết bao nhiêu lần, vừa đẹp đẽ quý giá lại rộng rãi, hơn nữa cảnh sắc cũng rất được chú ý. Mà ngay cả quản sự ma ma cũng có khí chất hơn, sân viện nhà mình đâu có chỗ nào có thể so sánh được?
Bây giờ mới vừa vào phủ, đều cùng là thứ phi, cảnh ngộ lại có chênh lệch lớn như thế, điều này đâu thể được? Hơn nữa lúc vừa rồi mình ra cửa, nhìn Thư Mi vội vàng hấp tấp, hoảng hốt chạy vào Thư Oái uyển, cũng không biết là có chuyện gì. Hôm nay điện hạ đến Đan Nhược uyển trước, ở bên Mộ thứ phi đều gần một canh giờ, lại không có chút biểu hiện muốn di giá (rời khỏi, rời đi), thế là có ý gì?
Đang lúc phỏng đoán, lại nghe thấy Triệu ma ma cho truyền vào, vội vàng giữ vững tinh thần, cung kính vào cửa, hơi cúi đầu đi vào trong phòng, hành lễ vấn an hai vị ngồi trên xong, nghe được âm thanh ôn hòa của nữ tử gọi dậy, mới từ từ ngẩng đầu. Này vừa nhìn trực tiếp liền ngây ngẩn cả người.
Cũng không phải là vì Mộ Tịch Dao xinh đẹp diễm lệ khuynh quốc khuynh thành như thế nào, mà là điện hạ không quan tâm thể hiện sự thân mật. Lời đồn chẳng phải nói Lục điện hạ không nặng nữ sắc, cũng không thân cận với nữ nhân hậu viện hay sao? Hai tay đan vào nhau kia...Chẳng lẽ là lời đồn không thể tin? Trong đầu Thư Đào nháy mắt thoáng hiện lên rất nhiều ý niệm, lộn xộn lại có chút hoảng hốt.
"Chuyện gì?" Nam tử ngồi ở chủ vị phát ra âm thanh lạnh lùng kéo thần trí của Thư Đào trở lại.
"Khởi bẩm điện hạ, chủ tử của nô tì muốn hỏi điện hạ còn bận chuyện chính sự hay không? Nếu vô sự thì có cần phải bày cơm ở hậu viện?" Thư Đào vội vàng thuật lại lời của Đường thị một lần từ đầu chí cuối.
Quả nhiên hiền hậu, xứng đáng đương chức "Hiền phi". Mộ Tịch Dao rất tán thưởng.
"Điện hạ, thỉnh Đường tỷ tỷ cùng qua đây dùng cơm. Náo nhiệt ~~" Ánh mắt ướt át của Mộ Tịch Dao nhìn chằm chằm vào Tông Chính Lâm, có dáng vẻ tung tăng như chim sẻ.
"Có thể." Tông Chính Lâm không hề nghĩ ngợi, tâm tư của hắn toàn bộ đều đặt ở trên "chính sự" này.
Triệu ma ma nhìn Thư Đào đang ngu ngơ, trong lòng âm thầm lắc đầu, gặp phải vị chủ tử này, ngươi khỏi cần quan tâm đến cái gì gọi là quy củ. Sau đó liền dẫn Thư Đào ra ngoài, đi tới Thư Oái Uyển truyền lời.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)
Roman d'amourĐời sau đối với Kiến An đế của Đại Nguỵ nhất tề sùng bái, khen ngợi trong lúc tại vị, là mở màn cho thời kỳ thịnh thế của Đại Nguỵ. Thú vị là, ở trong tất cả các văn hiến ghi chép ca tụng công đức, đều phi thường nhất trí nhắc tới, điểm nhơ duy nhấ...