Chương 113: Ván cờ (2 )

367 14 0
                                    

Chương 113: Ván cờ (2 )

"Điện hạ, Mộ thứ phi đã tìm được. Lúc phát hiện, người bị đánh ngất xỉu ở hồ sen chỗ nhà thuỷ tạ." Nghiêm Thừa Chu điều động thân vệ, dùng danh nghĩa truy nã nghịch đảng, từ trong ra ngoài phủ hoàng tử, lục soát nhiều lần, cũng không tìm được tung tích trắc phi. Bây giờ tìm được Tam tiểu thư, rốt cục cũng có chút manh mối. Chống chọi với ánh mắt càng ngày càng ngoan lệ của điện hạ, Nghiêm Thừa Chu nửa chữ cũng không dám nhiều lời, chỉ sợ vị này bùng nổ tính tình, đến lúc đó lại là một phen máu tanh rửa sạch.

Tông Chính Lâm hồi tưởng lại lời gã sai vặt vừa báo, Tông Chính Minh cũng không có ở tiền viện, người vốn nên đang nghỉ ngơi ở thiên điện, rõ ràng lại im hơi lặng tiếng biến mất một cách quỷ dị.

"Dẫn nàng ta đến." Tông Chính Lâm trong lòng mơ hồ đã có chút suy đoán. Nếu là có thể từ trong miệng Mộ Tịch Đình lấy được chứng thực, vậy thì trong thời gian ngắn Mộ Tịch Dao sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bị chịu khổ, sợ là không thể tránh được.

Nghĩ đến tình hình bây giờ của nàng, Tông Chính Lâm áy náy không thôi.

Quả thật đáng chết! Mộ Tịch Dao nâng cao bụng lớn tháng tám, đáng nhẽ phải được tĩnh dưỡng thật tốt, lại bị nghịch tặc để mắt tới. Đều tự trách mình lơ là sơ suất, làm liên luỵ đến nàng.

Tông Chính Lâm xoa xoa mi tâm, cố gắng giữ tỉnh táo. Không thể sợ. Với trí tuệ của nàng, trong thời gian ngắn nhất định có thể bảo vệ tính mạng. Lúc này nàng còn chờ mình tới cứu. "Vệ Chân, nhanh chóng thỉnh tiên sinh đến."

Vệ Chân lĩnh mệnh, vội vàng đến quý phủ Đệ Ngũ Dật Triều. Cảm thấy vô cùng lo lắng. Nếu như trắc phi gặp chuyện không may, chỉ bằng việc điện hạ ngày thường bao che khuyết điểm nhiều như vậy, liền biết hậu viện sẽ chạy trời không khỏi nắng. Chỉ mong dao Dao chủ tử có thể bình yên vô sự, mau chóng hồi phủ, nếu không lại là một trận đại họa.

Tông Chính Lâm nhắm mắt trầm tư, vân vê chiếc nhẫn trên tay chậm rãi chuyển động.

Nghịch tặc chọn ngày khai phủ để ra tay, trà trộn vào đám tân khách ra vào. Lại thừa dịp ban ngày nhiều người, ám vệ bất tiện bố trí phòng vệ tung lưới, dẫn đến không dưng làm cho bọn chúng chui chỗ trống. Về phần nội ứng, Tông Chính Lâm sắc mặt đen chìm. Trong phủ có mật thám đó là tất nhiên, chỉ sợ nữ nhân trong hậu viện kia, mới là mấu chốt. Rốt cuộc là ai?Có thể thăm dò tình hình của Mộ Tịch Dao, lại có thể bắt chước bảy phần giống nàng, hiển nhiên là đã có được tin tức chuẩn xác. Nữ nhân này có thể tiếp xúc với Mộ Tịch Dao, lại đem tin tức của nàng truyền đi, nhất định là một trong số những người kia. Thật sự là rất can đảm, dám ở sau lưng của hắn móc tay. Là định cấu kết nghịch tặc, ý đồ diệt trừ Mộ Tịch Dao để tranh thủ tình cảm? Hay bản thân chính là ám tử Thục trung?

Tông Chính Lâm đang loại trừ từng người khả nghi, chỉ thấy Mộ Tịch Đình khóc sướt mướt được người dìu đến, bộ dáng kia hiển nhiên là quá độ kinh hãi.

"Câm miệng." Lục điện hạ lạnh như băng mở miệng. Mộ Tịch Đình bị người quát lớn, im bặt.

Nhìn nữ nhân dáng vẻ lôi thôi trước mắt, Tông Chính Lâm toàn thân đều chứa tức tối. Hắn bây giờ vô cùng chán ghét Mộ Tịch Đình. Nếu không phải nữ nhân ngu xuẩn này nhiều chuyện, Mộ Tịch Dao sao sẽ bị người khác bắt đi?

[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ