Chương 135: Hồng nương
"Điện hạ, Tiểu Kiều này trộm đồ của chủ tử đi đổi thành tiền bạc, nô tỳ vừa mới bắt nàng ta lại định đi đến tiền viện tìm quản sự trị tội." Chưởng sự bà bà thấy hướng gió thổi không đúng, vội vàng đem chuyện nói rõ ràng.
Tông Chính Lâm coi như không thấy bà ta, chỉ dùng mắt phượng quan sát cẩn thận Thuần Vu Dao kia.
"Bắt người có chứng cớ không?" Chiếc quạt trên tay Tông Chính Minh pằng một tiếng khép lại, trong con ngươi hẹp dài mang theo chút bén nhọn.
Thấy ánh mắt nàng kia rất là sạch sẽ. Đối với khuôn mặt quen thuộc như vậy không tự chủ liền không nỡ buông tay mặc kệ.
"Nếu có tranh cãi, vậy thì đưa đến nha môn quan phủ điều tra đi." Tông Chính Lâm cũng không ôn hòa như Tông Chính Minh, xem cũng không xem qua liền dùng thủ đoạn lợi hại.
"Chuyện này, đây chỉ là nô tỳ thấy hôm đó nàng ta đi ra từ trong phòng tiểu thư, về sau truyền ra nói trong phòng bị mất trộm, cho nên, nô tỳ suy đoán..." Một người sau lưng quản sự bà bà sợ hãi liền nói thật.
"Ngươi nói cái gì? Ngươi đoán? Ngươi mới vừa rồi không phải vỗ ngực nói với ta là thấy tận mắt nàng cầm đồ len lén xuất phủ?" Quản sự bà bà kia quá sợ hãi, vẻ mặt khiếp sợ nhìn tiểu nha hoàn dám can đảm mông tế mình, sau lưng nhưng lại dần toát hết mồ hôi lạnh ra.
"Quản gia, chút chuyện nhỏ này, còn cần bản điện hao tâm tổn trí, giúp ngươi làm rõ hay sao?" Tông Chính Lâm đã thấy không vui.
Thuần Vu Dao này mang gương mặt cực kỳ tương tự với Mộ Tịch Dao, lại quỳ trên mặt đất hèn mọn đến cực điểm, khiến hắn thấy một cổ cơn tức thẳng hướng bốc lên trên đỉnh đầu.
Tông Chính Lâm tính tình nổi lên, đối với Mộ Tịch Dao che chở đã thành bản năng. Mặc dù biết rõ nữ nhân trước mắt cũng không phải là người hắn tâm tâm niệm niệm, nhưng cũng không chịu được người khác mạo phạm gương mặt này.
"Dạ, dạ, nô tài giờ liền sai người tra rõ ràng, tra rõ ràng." Quản gia không ngừng lau mồ hôi. Đây toàn là chuyện vớ vẩn gì! Hung hăng trừng mẹ kia hai mắt, làm việc cũng không hỏi rõ ràng liền động thủ, lại còn ở trước mặt hai vị điện hạ mất mặt. Quy củ của phủ này, ở trong mắt điện hạ chẳng phải hỏng bét rồi?
Còn có đứa nha hoàn gọi là Tiểu Kiều này, cũng không biết đã tu luyện phúc khí mấy đời, không hiểu sao lại được hai vị điện hạ coi trọng? Vì nàng thi nhau dạy dỗ người khác.
"Đứng dậy." Tông Chính Lâm mắt phượng lộ vẻ băng hàn, đối với nữ nhâ một bộ nhu nhược quỳ dưới chân lãnh đạm hạ lệnh.
Thuần Vu Dao bị lãnh khí quanh người hắn hù doạ, vốn là nha đầu chưa từng trải việc đời, sao có khả năng chịu đựng được khí thế kia, thân thể không khỏi co rúm lại.
Đang sợ hãi cúi đầu tránh né tầm mắt sắc bén của Lục điện hạ, bả vai lại bị người khác vỗ nhẹ hai cái.
"A!" Thét một tiếng kinh hãi, đỉnh đầu truyền đến tiếng nam tử ôn nhuận trấn an.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)
RomanceĐời sau đối với Kiến An đế của Đại Nguỵ nhất tề sùng bái, khen ngợi trong lúc tại vị, là mở màn cho thời kỳ thịnh thế của Đại Nguỵ. Thú vị là, ở trong tất cả các văn hiến ghi chép ca tụng công đức, đều phi thường nhất trí nhắc tới, điểm nhơ duy nhấ...