Chương 128: Sơ thẩm
"Chủ tử, trắc phi cho người bao vây sân viện!" Tiểu nha hoàn thất kinh, sắc mặt trắng như tờ giấy.
"Không thể nào, đã chặt đứt tin tức với bên kia. Trong phủ cũng đã thu dọn sạch sẽ, nàng ta làm sao có thể còn có manh mối?" Trong ánh mắt nữ nhân lộ vẻ do dự, mới đầu vẫn khẳng định nhưng giờ đã trở nên có chút dao động.
Hai chủ tớ này đang nghi thần nghi quỷ, quản sự tiến đến truyền lời, nói là ngày mai sau giờ ngọ trắc phi muốn thẩm vấn từng người trong sân.
Đợi quản sự vừa đi, tiểu nha hoàn nơm nớp lo sợ, nói chuyện đều có chút không yên. "Chủ tử, ngày mai đã thẩm vấn, chớ không phải là trên tay trắc phi thực sự có chứng cớ gì chứ?"
"Vội cái gì! Chẳng qua là dẫn người đến hỏi một chút, chẳng lẽ nàng ta còn có thể tra tấn bức cung hay sao?"Chỉ cần giữ vững tinh thần, không có chứng cớ thì chính là chết không chịu nhận tội, nàng ta có thể làm như thế nào? Mình ẩn núp trong phủ nhiều năm như vậy, đã làm vài chuyện đều phi thường bí mật, chưa bao giờ bị ai phát giác. Lần này cũng nhất định có thể gặp dữ hóa lành, an ổn vượt qua.
"Nếu ngày mai thẩm tra ngươi dám can đảm để xảy ra một chút sơ suất nào, hậu quả ngươi có hiểu? Cha mẹ còn cả một đại gia tử nhân mạng nhà ngươi, đều bị nắm trong tay chúa thượng. Cho dù chuyện bại lộ, ngươi cũng phải một mình chống chịu, tùy tiện tìm người làm đệm lưng!"Tiểu nha hoàn phịch một tiếng ngã nhào trên đất, cánh môi run rẩy không ngừng.
Chủ tử là ám kỳ phản tặc tỉ mỉ bồi dưỡng, chuyện này cũng là một năm sau khi đi theo chủ tử mới biết. Đều tự trách mình lúc trước có lòng tham, nhận số tiền lớn chủ tử hối lộ, thường xuyên vì nàng ta lén lút làm việc. Về sau trong lúc vô tình biết được chủ tử là mượn tay của mình đưa tin ra bên ngoài phủ, đối phương cũng không phải là hạng người tốt gì, tâm lý mặc dù e ngại hối hận, nhưng đã hãm sâu vũng bùn, không cách nào thoát thân.
Giờ chủ tử ngả bài với nàng, dùng tính mạng người nhà uy hiếp, nàng mới biết chính mình đã là đâm lao thì phải theo lao, chỉ có thể đi tiếp một con đường u ám này. Từ đó đến nay đã thành quân cờ trên tay chủ tử, hôm nay sợ là báo ứng muốn tới.
"Chủ tử, nếu đến lúc chuyện trở thành xấu nhất, nô tỳ cam nguyện lĩnh tội danh này. Chỉ cầu chủ tử thay nô tỳ cầu xin với chúa thượng, để cho người trong nhà có thể giữ được tính mạng." Tiểu nha hoàn dùng sức nâng lên thân thể hù dọa xụi lơ, quỳ rạp xuống đất, hướng nữ nhân đang ngồi dập đầu bang bang.
"Thôi. Nếu không phải Mộ thị kia làm cho quá gấp, thì ta đâu nhẫn tâm cho ngươi đi chịu chết. Nếu như ngươi cứ dùng sức dập đầu tiếp, trên trán nếu bị rách da, chẳng phải càng thêm khiến người khác hiềm nghi? Chuyện ngươi vừa cầu xin, ta tất nhiên sẽ vì ngươi làm được, nhưng ngày mai trả lời câu hỏi, ngươi phải vạn phần cẩn thận. Nữ nhân kia quá mức khôn khéo, coi chừng trúng quỷ kế của nàng."...
Hôm sau, đại sảnh phòng khách Đan Nhược uyển, Mộ Tịch Dao cùng một đám nha hoàn đắc lực, quản gia đi theo phía sau đứng một bên chờ, đợi nàng phân phó.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)
RomanceĐời sau đối với Kiến An đế của Đại Nguỵ nhất tề sùng bái, khen ngợi trong lúc tại vị, là mở màn cho thời kỳ thịnh thế của Đại Nguỵ. Thú vị là, ở trong tất cả các văn hiến ghi chép ca tụng công đức, đều phi thường nhất trí nhắc tới, điểm nhơ duy nhấ...