Edit: Thủy TíchThôn Trà Sơn bốn bề toàn núi, là thôn nhỏ nổi tiếng nằm bên cạnh trấn Vân Thạch, người dân trong thôn sống bằng nghề trồng trà. Dù ruộng đất trong thôn Trà Sơn không nhiều, người dân ở đây dựa vào một tay xào trà cũng đủ để ấm no.
Giữa thôn Trà Sơn có một cây trà đã trăm năm tuổi, cây trà tản ra mùi hương cổ xưa làm lòng người vui vẻ. Phụ nhân, phu lang trong thôn đều thích tụ tập dưới gốc cây vừa tán dóc vừa thêu thùa may vá.
Hôm nay, mỗi nhà mới vừa bận rộn cày bừa mùa xuân, chẳng bao lâu nữa lại phải bắt đầu hái trà xuân cho nên dưới tàng cây chỉ có mấy người phụ nữ lớn tuổi ngồi.
"Sáng nay, tôi mới thấy có một chiếc xe la cột lụa đỏ trên cổ chạy từ đầu thôn vào, nhà nào có chuyện vui à?" Một bà thím tóc hoa râm mười ngón tay thoăn thoắt đan giỏ trúc vừa tò mò hỏi.
Đáng lẽ trong thôn có người cưới xin thì cũng không nên yên ắng như vậy, người nhà quê cưới vợ tuy không cần làm quá lớn nhưng ít ra cũng sẽ mời người trong xóm tới chung vui.
"Thím còn chưa biết gì sao? Là Tống Vệ An nhà Tống Hữu Tài ở thôn Bắc đó!" Bà cụ ngồi bên cạnh bà thấy bà còn chưa biết chuyện gì vội đặt kim chỉ trong tay xuống nhích tới bên cạnh, nhỏ giọng thầm thì.
"Thằng An, nó thế nào rồi? Không phải mới đây vừa bị bệnh sao?" Nhà của thím nằm ở bên cạnh núi phía Nam thôn, mấy hôm trước vừa cày bừa vụ xuân vừa cháu trai trong nhà bị sốt, mãi hôm nay mới khá hơn chút, nên chỉ mới nghe nói thằng An té xỉu trong đồng ruộng thôi.
"Đúng vậy, bị sốt cao đến bây giờ còn chưa tỉnh lại nữa! Mấy hôm trước, thầy lang Tôn có đi khám nói là do mệt nhọc, còn nói cho dù có tỉnh lại thì sau này cũng không thể làm việc nặng nữa. Bà Tống bị con dâu thứ ba xúi giục bảo cưới phu lang về xung hỉ cho nó có thể sẽ hết bệnh."
"Bà Tống ngày càng hồ đồ, thằng con thứ hai mất tích ba năm, giờ trong nhà chỉ còn lại một đứa con trai, sao có thể để nó cưới phu lang được chứ?" Bà thím nghe nhíu mày lại.
Ở Kỳ quốc chỉ có song nhi sau khi lập gia đình mới được gọi là phu lang, bởi vì bề ngoài của song nhi tương tự đàn ông nhưng vóc dáng nhỏ nhắn hơn chút, trên cổ có thêm một vết bớt màu đỏ. Đàn ông bình thường, hoặc thích đàn ông mới có thể cưới song nhi về nhà làm thiếp, hoặc vì nghèo đến nổi cưới không được vợ mới có thể cưới phu lang. Mà khả năng sinh con của song nhi không bằng phụ nữ, nhà nào có điều kiện tốt một chút cũng không muốn cưới song nhi.
Bà thím không hiểu nổi, nhà họ Tống cũng đâu phải nghèo đến nổi không cưới được cháu dâu, sao phải cưới phu lang cho cháu trai nhà mình chứ?!
"Bà Tống thiên vị đâu phải ngày một ngày hai, tôi nghe nói đứa bé song nhi này là cháu bà con của con dâu thứ ba nhà họ. Do đã đến tuổi lấy chồng nên mới phải vội vã đẩy ra ngoài, mà bà Tống là tham người ta không cần lễ vật cưới hỏi, nhân lúc thằng An còn bệnh lấy tiếng xung hỉ để nhét vào đó." Con dâu của bà cụ đang kể chuyện ở cùng thôn với con dâu thứ ba nhà họ Tống cho nên hiểu rõ chuyện này.
![](https://img.wattpad.com/cover/267028094-288-k63859.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] Độc Sủng Xung Hỉ Phu Lang - Tử Sắc Thâm Uyên
Jugendliteratur- Thể loại: Đam mỹ, xuyên không, cổ đại, thế giới có ca nhi, sinh tử. - Dịch và beta: Thủy Tích *Lời của Thủy Tích: Hé lô các tình yêu, đây là hố mới của tui. Tui thấy có nhà làm truyện này rồi nhưng chỉ mấy chương hoi, với tui dịch truyện từ bản ra...