Trans: Thuỷ Tích
Tám năm sau.
Một ngày cuối thu mát mẻ sau giờ ngọ, Tống Vệ An và Ôn Nhạc vừa mới bận bịu vụ trà thu năm nay xong, khó được nhàn nhã ngồi trong chòi nghỉ mát trên đỉnh núi uống trà chiều.
Tống Vệ An đã qua tuổi ba mươi lăm vẫn không thích để râu như đàn ông ở nơi này, trên mặt vẫn sạch sẽ, trông không khác gì đám thanh niên hơn hai mươi tuổi trong thôn là bao.
Ôn Nhạc lớn hơn Tống Vệ An một tuổi, trên mặt cũng không có bao nhiêu nếp nhăn nhưng trải qua thử thách của năm tháng cộng thêm trải nghiệm mấy năm nay, thoạt nhìn nhiều thêm một chút trầm ổn thản nhiên.
Nhưng mấy năm nay thôn Trà Sơn có rất nhiều sự thay đổi, có trà sấy giúp cho cuộc sống của người dân trở nên khá giả hơn nhiều. Mấy năm trước, Tống Vệ An xây tường vây ở thôn Nam, không ít người dân đều ở bên cạnh mua đất xây nhà mái ngói. Nhìn từ chòi nghỉ mát trên núi xuống dưới, còn có thể nhìn thấy nhà cửa ở thôn Nam được xây dựng ngay ngắn thẳng tắp cùng với mái ngói trên nóc nhà được chiếu rọi bởi ánh mặt trời.
Tống Vệ An thưởng thức cảnh sắc thôn xóm dưới chân núi, vừa bưng chén trà lên uống một ngụm, chợt nghe Ôn Nhạc đối diện nói: "Không biết Tiểu Văn thế nào rồi?"
Nhắc tới Tống Dịch Văn, Tống Vệ An lập tức nghĩ tới đứa con trai nhỏ đang tham gia kỳ thi Hương ở phủ thành.
Hiện giờ ba đứa con trai nhà Tống Vệ An đều đã thành niên. Từ mấy năm trước, Tống Dịch Thông đã cùng Đường Cương Cần giúp Đường Thanh Thủy quản lý việc làm ăn của tiệm cơm. Hai thằng nhóc cả ngày chỉ thích chui đầu vào nhà bếp nghiên cứu món mới, không ngờ lại mài mò ra được mấy món độc quyền cho quán cơm Phiêu Hương.
Tống Dịch Hoằng trừ ngủ ra lại có niềm đam mê với lá trà, bây giờ trừ cống trà vẫn do Tống Vệ An tự tay lo liệu ra thì phần lớn lá trà đều xuất từ tay con trai thứ hai nhà Tống Vệ An.
Con trai thứ ba khiến Tống Vệ An phải nhọc lòng hơn nhiều. Thằng nhóc này ngày càng xinh đẹp hơn, bây giờ cũng sắp trở thành bé gái thật rồi! Nhưng Tống Dịch Văn lại có thiên phú trong việc đọc sách, mấy năm trước đã đậu tú tài, sau đó dựa vào tài liệu hướng dẫn Triệu Khánh đưa tới mà tự học tiếp, kỳ thi Hương năm nay đã đi tham gia rồi. Trước khi rời đi còn cuỗm luôn Vân ca nhi theo bên người.
Tống Vệ An nghĩ tới đây lại bắt đầu đau đầu. Đường Vân - song nhi không có địch thủ trong thôn, vừa nghe Tống Dịch Văn muốn đi thi Hương còn dám giấu mọi người lặng lẽ theo con trai hắn rời đi, chỉ để lại một lá thư cho người nhà họ Đường nói là đi làm vệ sĩ cho Tống Dịch Văn.
"Ông chủ, cậu út về rồi." Tống Vệ An đang nghĩ tới chuyện của tụi nhỏ thì giữa lưng chừng núi lại truyền tới tiếng hô của Lý Nhị.
"Sớm vậy?" Nghe thấy con trai nhỏ đột nhiên trở về, Tống Vệ An và Ôn Nhạc nhìn nhau rồi vội vàng đứng dậy đi xuống núi.
"Sao về mà không nói một tiếng để chúng ta đi đón chứ?" Ôn Nhạc được Tống Vệ An dắt tay, vừa đi xuống dưới núi vừa nhắc mãi.

BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] Độc Sủng Xung Hỉ Phu Lang - Tử Sắc Thâm Uyên
Fiksi Remaja- Thể loại: Đam mỹ, xuyên không, cổ đại, thế giới có ca nhi, sinh tử. - Dịch và beta: Thủy Tích *Lời của Thủy Tích: Hé lô các tình yêu, đây là hố mới của tui. Tui thấy có nhà làm truyện này rồi nhưng chỉ mấy chương hoi, với tui dịch truyện từ bản ra...