Tiền tiêu vào việc sửa phòng ốc, làm gia cụ, mua gạo, chén đĩa, nồi niêu đã tốn một khoản lớn. Sau khi trừ hết chi phí, trong tay Trương Tiểu Oản chỉ còn hai lượng bạc, cộng thêm 30 đồng tiền.Trương Tiểu Oản không phải không tiết kiệm, ví dụ như đũa dùng trong nhà chính là dùng gỗ vót ra. Cái chổi thì chỉ mua lúc mới tới, hai cây sau này chính là dùng cỏ khô tìm trên núi xuống để bện. Tất nhiên không thể nào dùng tốt như đi mua nhưng rốt cuộc cũng không cần tiền, có thể sử dụng là được.
Mà nàng còn muốn mua hạt thóc để ươm mạ. Mấy người nô bộc này bảo làm việc nhà còn được chứ bảo xuống ruộng thì sợ là tuổi hơi quá lớn.
Bọn họ nói cho hay thì là nô tài, nhưng nàng cũng không tính toán coi họ là nô tài. Bọn họ có thể làm việc gì thì làm, nàng không muốn khiến bọn họ mệt chết mệt sống.
Cho nên nàng mời người tới làm ruộng, mặc kệ là trả tiền công hoặc nuôi ăn thì cũng đều phải bỏ tiền.
Đồ ăn thì có thể khai hoang miếng đất bên cạnh để trồng nhưng lương thực đến cuối thu đầu đông mới thu được. Mấy tháng này bọn họ phải mua lương thực, không thể thiếu.
Trước mắt chỗ nào cũng cần đến tiền, đối với một người mới tới nơi này quản gia như nàng thì không có mấy chỗ không cần tiêu tiền.
Trong tay nàng có không bao nhiêu tiền, trong bụng còn có một đứa nhỏ. Trước khi thu được tiền thuê ruộng thì nàng và đứa nhỏ phải trải qua những ngày tháng khổ sở rồi. Trương Tiểu Oản không phải không nghĩ tới việc mình đã quá ngây thơ, nhưng vì sống sót, cũng vì đứa nhỏ trong bụng nên nàng vẫn cắn răng muốn đua tranh một phen.
Đua thì đua, mọi thứ rồi sẽ khá lên.
Nàng có đất, bên cạnh có thể trồng rau cỏ, trong bụng còn có một đứa nhỏ hoàn toàn thuộc về nàng, nếu vậy mà còn không sống được thì nàng chính là vô dụng đến cực điểm.
Khóc cũng khóc rồi, hiện tại là lúc phải cố gắng. Trương Tiểu Oản cũng chỉ cho phép chính mình yếu ớt một lần này. Ở đây nàng chỉ có thể dựa vào bản thân, cảm xúc yếu ớt bất lực này sẽ chỉ khiến nàng càng không xong.
Cẩn thận tính ra thì hiện tại trong tay nàng còn có cơm ăn, trong tay còn có chút tiền bạc so với đa số mọi người trong thôn Ngưu Quy này. Như vậy so với khi nàng mới tới thôn Ngô Đồng thì tốt hơn nhiều.
Hơn nữa, bây giờ nàng cũng đã trưởng thành, có sức lực, trong cơ thể còn có một đứa nhỏ. Nàng có nhà của riêng mình, có đất đai, không có lý do gì lại không thể sống tốt hơn khi hai bàn tay trắng.
*******
Lúc Trương Tiểu Oản và người thôn Ngưu Quy đều trông chờ mùa xuân tới thì trong thôn xảy ra một việc lớn.
Nguyên nhân chuyện này là do con gái út của thôn trưởng họ Vương mùa thu năm ngoái gả tới nhà thôn trưởng của thôn Tiểu Đam xảy ra chuyện. Sau khi tết mới qua được vài ngày thì nàng bị nhà chồng trả về, người ta nói nàng ham ăn biếng làm, còn dám tranh cãi với cha chồng.
Con gái khóc sướt mướt trở về không đến nửa ngày đã bị thôn trưởng họ Vương dùng dây trói lại đưa về.
Việc này bị người trong thôn bàn tán sôi nổi nửa ngày còn chưa tan thì đến hôm sau con gái thôn trưởng lại bị nữ nhân của nhà chồng trói lại mang trả về. Bọn họ nói nàng ta làm vỡ chén bát trong nhà, loại con dâu này chẳng nhà ai cần.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bần Gia Nữ [HE]
General FictionTác giả:Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu Thể loại:Xuyên Không, Điền Văn, Cổ Đại Tình trạng: 233 chương +1pn (hoàn) *truyện rất dài cân nhắc trc khi đọc* [Lời bạt] Một cuốn truyện không dành cho những trái tim mong manh yếu đuối, không dành cho những mơ mộn...