Chương 295: Anh nhất định sẽ không cầu xin em

11 1 0
                                    

Dưới ánh mắt hoảng sợ của Phong Khải Trạch, Thương Tình giống như một đứa nhỏ đã thành công với trò đùa dai của mình, tránh thoát khỏi trong ngực anh, quay một vòng.

"Anh vui vẻ không? Biện pháp trừng phạt này, em đã phải suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra được, một biện pháp vẹn toàn cả đôi bên! Thỏa mãn yêu cầu "không rời đi" của anh, lại khiến cho em không đến mức "chán ghét". Bây giờ không có cách nào tốt hơn biện pháp này!"

Trong lòng Phong Khải Trạch đang điên cuồng muốn nói, không phải như thế, anh không chỉ muốn cô "không rời đi", điều anh muốn không chỉ là như thế, anh còn muốn... anh còn muốn rất nhiều!

"Anh trai, anh không hài lòng với quyết định sau cùng của em ư?" Thương Tình cười vô hại, gương mặt tên hề tinh xảo khiến cho người ta cảm thấy rất xinh đẹp.

Khóe miệng Phong Khải Trạch giật giật, anh một chữ cũng không thể nói... cảm xúc của Thương Tình không ổn định, anh lại giẫm lên khu vực bãi mìn của cô, nói thêm gì nữa, so với trước mắt hậu quả càng thêm nghiêm trọng.

Anh biết mấy ngày nay, Thương Tình đối với anh do dự, anh đã nỗ lực thể hiện mình, thậm chí còn cầu xin cô ở lại, không phải vì loại kết quả này... không phải!

"Anh trai yêu quý, vì sao anh không nói gì? Anh không hài lòng với lựa chọn của em sao?"

Thương Tình đến gần từng bước, chớp mắt cười nói.

Bây giờ tài sản cô đã có tiền tỷ trong tay, hơn nữa tính cách lại cực đoan, tùy ý làm liều, chỉ cần cô muốn thì không gì có thể trói buộc cô. Thật ra, cô hoàn toàn không cần thiết phải làm em gái anh, cô có thế càng thêm thoải mái, cho nên chỉ cần Phong Khải Trạch trả lời không muốn, vậy cũng tốt, hai người hoàn toàn tách ra.

Trong lòng Phong Khải Trạch hiểu rõ, đồng thời cũng vì thế mà bị ép đến vách núi!

Muốn anh trả lời đồng ý, giống như có người đang dùng dao, không ngừng cứa vào tim anh, mấy chữ kia giống như có sức nặng nghìn cân, anh nói không nên lời!

Trong mắt Thương Tình hiện lên lạnh lùng, có chút thất bại xua tay, thất vọng nói, "Xem ra là anh không muốn..."

"Không..." Phong Khải Trạch dần dần nắm chặt tay lại, anh biết, anh không còn có sự lựa chọn khác.

"Anh... anh đồng ý!"

Thương Tình cười, để lộ hàm răng trắng như tuyết, nhưng lại từng bước ép sát, "Vậy... làm anh trai cũng nên có dáng vẻ của anh trai, từ nay về sau, anh không thể tùy tiện ôm em, hôn em, cùng em ngủ chung một chỗ, có biết không?"

Cô chỉ vào môi mình, "Có thể làm được không?"

Một khắc này, Phong Khải Trạch cảm nhận được khất nhục! Khi lần đầu tiên cả người cô dựng lên gai nhọn với anh, Phong Khải Trạch cảm thấy không biết làm sao, cảm thấy phẫn nộ! Lại không thể làm gì...

"Em thật sự muốn làm như thế? Cho dù anh cầu xin em..."

"Nếu như cầu xin có tác dụng, như vậy em cũng cầu xin anh lấy toàn bộ hận thù trong lòng em xuống." Thương Tình cười, chỉ tay vào trong ngực mình, gằn từng chữ một.

Cô vợ tái sinh 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ