Tám giờ sáng, trong phòng ngủ chính trống trải yên tĩnh, một quả bóng nhỏ trên giường lớn đang từ từ động đậy.
Một cánh tay trắng nõn từ trong chăn vươn ra, chạm vào tủ đầu giường nhưng không tìm thấy điện thoại di động. Người trong chăn khựng lại một chút, vô thức nhìn qua đối diện giường, không nhìn thấy thời gian, thứ cô nhìn thấy lại là một bức tường trắng xa lạ.
Cô ngồi dậy, lập tức cảm thấy vùng kín và bụng dưới khó chịu, nó đang nhắc nhở cô về chuyện xảy ra đêm qua.
Nhưng lúc này, cô không còn thời gian để ý đến cảm giác khó chịu trên người nữa, liếc nhìn ánh nắng chói chang bên ngoài, Hạ Hạ nhanh chóng mở chăn ra, nhặt váy ngủ lên tùy tiện mặc vào, sau đó đứng dậy chạy về phòng.
Vừa đứng dậy cô gái đã giật mình, trong cơ thể... có thứ gì đó nhớp nháp từ từ chảy ra. Hạ Hạ biết nó là gì, trên tay cô cầm chiếc quần lót mặc ngày hôm qua, do dự hai giây rồi bước nhanh ra cửa, may mà phòng cô cách đây không xa. Chỉ là không ngờ vừa mở cửa ra đã suýt chút nữa lao vào vòng tay của người đàn ông.
Lúc Hạ Hạ ngẩng đầu lên, Chu Dần Khôn nhìn thấy một đôi mắt sưng đỏ. Tuyệt, càng giống một con thỏ hơn.
Nhìn thấy đôi mắt này, nhớ tới cuộc ân ái khó chịu ngày hôm qua, cơn giận của người đàn ông còn chưa nguôi ngoai hoàn toàn, giọng điệu không tốt: "Sao lại chạy?"
Bình thường nghe thấy giọng điệu kiểu này của anh, Hạ Hạ sẽ không dám trực tiếp bỏ đi, nhưng hôm nay cô không nghe thấy tiếng đồng hồ báo thức nên có lẽ là muộn học rồi.
Hơn nữa, cô cầm chiếc quần lót trong tay, dưới váy ngủ lại không mặc gì, đứng trước mặt anh chẳng khác nào khỏa thân.
"Cháu sợ muộn học." Cô vội vàng đáp: "Cháu về phòng trước."
Không đợi anh cho phép, cô chạy qua anh rồi trở lại phòng. Chu Dần Khôn nhìn thấy bàn tay mở cửa của cô cầm thứ gì đó - trắng tinh, có ren.
Người nào đó đi lại trong phòng anh mà không mặc quần lót.
Tình huống tương tự lại xảy ra, cảm giác khó hiểu nhưng rất kỳ diệu. Khi đó anh nhìn thấy cô cảm thấy cực kỳ khó chịu, ai ngờ bây giờ anh lại giữ cô trong nhà nuôi dưỡng, quen với việc cô vô pháp vô thiên* đến mức còn dám ra điều kiện lúc trên giường với anh.
*Vô pháp - Vô thiên: Không có phép tắc - không có kỷ cương.
Chu Dần Khôn ngủ ở phòng dành cho khách dưới lầu cả một đêm, buổi sáng nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, lúc đi ra lại phát hiện chuyên gia dinh dưỡng Linda đang ở đây. Linda làm bữa sáng như thường lệ rồi rời đi, Chu Dần Khôn ở tầng dưới hút hết hai điếu thuốc mà Chu Hạ Hạ vẫn chưa xuống.
Hay là lại ngất đi lần nữa?
Anh cáu kỉnh dập điếu thuốc rồi quay trở lại phòng ngủ chính thì bắt gặp cô đang hoảng hốt đi ra.
Lúc người đàn ông bước vào phòng, anh vẫn còn ngửi được mùi vị dâm đãng thoang thoảng, còn chưa kịp dọn dẹp đống bừa bộn bên trong, vén tấm chăn mỏng trên giường lên, nó vẫn còn dấu vết và thoang thoảng mùi thơm của cô. Không biết lúc ra khỏi giường cô đã hoảng sợ thế nào mà một góc chăn bị kéo xuống đất, thậm chí còn không mang dép.
![](https://img.wattpad.com/cover/350262784-288-k855132.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit 1-200] Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ - Chu Phù Yêu
Romans[1] Từ chương 1 đến chương 200 Văn án: Trong một buổi chiều nóng nực. Chu Hạ Hạ vừa đi học về, cô nhìn thấy một người đàn ông đang đi xuống cầu thang. Anh ta rất cao, chân dài, lại cực kì đẹp trai. Cô lại cảm thấy vô cùng quen mắt, ngập ngừng rồi...