Chương 159: Ăn mừng

1.6K 49 13
                                    

Người trên lầu nghe được hai chữ "xuống đây" không khỏi thở dài trong lòng.

Mới ba ngày anh đã trở lại.

Chu Dần Khôn nhìn bóng người ngoan ngoãn đi xuống, thoạt nhìn như vừa mới tắm xong, tóc sấy khô được một nửa, đuôi tóc vẫn còn hơi ướt. Cô mặc một chiếc váy ngủ màu trắng, vài sợi tóc dài xõa ngang ngực. Váy xòe, có chút ren xoăn ở vai và phía dưới, xuống chút nữa là bắp chân thon gọn mịn màng, mắt cá chân nhỏ nhắn.

Ánh mắt của người đàn ông quét từ trên xuống dưới, rồi từ dưới lên trên.

Trần trụi đánh giá.

Trước ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào mình, Hạ Hạ cảm thấy vô cùng khó chịu, cô dừng lại ở cuối bậc thang cuối cùng, vẫn cách anh hai ba bước. Cô ngước mắt nhìn anh rồi dời đi thật nhanh, cô không biết nên đi thẳng đến trước mặt anh hay nên chào hỏi rồi mới bước tới.

Còn chưa kịp đưa ra quyết định thì người đàn ông đã bước tới, trái tim cô vô thức thắt lại, đập có chút kịch liệt.

Lúc đến gần mới ngửi thấy một mùi rất thơm. Vài ngày không gặp, nhìn khuôn mặt này có vẻ khá ổn.

"Hôm nay làm gì mà giờ mới tắm?"

Hạ Hạ khựng lại, anh thật sự không biết, hay là anh cố ý thử cô? 

Chẳng lẽ... bên ngoài không có người nào báo cáo hành tung của cô cho anh sao? Đặc biệt là hôm nay cô không về đúng giờ.

"Hỏi cháu đấy."

"Sau khi hoạt động ngày khai giảng kết thúc vào buổi chiều, cháu đến viện dưỡng lão ở đó lâu hơn một lúc nên về muộn."

Cô nói xong Chu Dần Khôn mới nhớ ra có chuyện như vậy.

"Vui không?"

Hạ Hạ nghe xong liền ngẩng đầu nhìn anh, không hiểu anh hỏi như vậy để làm gì.

"Khá thú vị." Cô thành thật nói: "Buổi chiều cùng bà ngoại đến trường, cùng bà nghe giảng, ăn cơm với bà, hôm nay bà ngoại cũng rất vui."

Cũng? Chu Dần Khôn nhìn cô: "Cháu cũng vui à?"

Hạ Hạ gật đầu.

Thật là trùng hợp, bọn họ lại gặp nhau khi cùng có tâm trạng vui vẻ. Người đàn ông nhìn chiếc ly rỗng trong tay cô, hỏi: "Định uống gì vậy?"

"Chỉ là...nước đá thôi." Hạ Hạ cúi đầu nhìn xuống chiếc ly, dừng một chút cô hỏi: "Chú, chú...có muốn uống không?"

Thà tìm việc gì đó để làm còn hơn là lúc nào cũng bị anh nhìn chằm chằm.

Con thỏ nhỏ này cũng biết hỏi anh có khát không. Người đàn ông tâm tình rất tốt đến gần, hơi thở nóng bỏng, ​​trong lòng Hạ Hạ run lên, suýt nữa lùi lại một bước.

"Vậy uống một chút đi." Anh thản nhiên nói.

"Vâng."

Hạ Hạ đáp lại, nhanh chóng đi vào phòng bếp.

Chu Dần Khôn đứng tại chỗ, hơi cau mày. Mùi hôm nay khác hẳn mọi khi, mùi kem hình như pha lẫn chút... mùi thuốc?

Anh nhìn về phía bếp, nghe thấy tiếng mở tủ lạnh. Người đàn ông bước tới, nhìn cô nhón chân lấy chiếc ly từ giá đựng ly phía trên xuống, cũng không quên mở nước tráng lại một lần trước khi dùng.

[Edit 1-200] Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ - Chu Phù YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ