Chương 64: Đêm giao thừa

12 1 0
                                    


Cùng lúc đó, Phác Thái Anh một mình ngồi trong thư phòng, trên người khoác một tấm thảm, dựa lưng vào ghế sofa, cảm nhận sự cô tịch mà ngôi biệt thự rộng lớn này mang lại. Vừa nãy nàng cảm thấy hơi mệt, về phòng ngủ lên giường nghỉ ngơi một lát, một lần nữa cảm nhận được "quỷ áp giường" mà đã lâu chưa được cảm nhận. Nàng vẫn nằm trên giường như vậy, mơ hồ nhìn thấy một bóng người màu xám di chuyển đến bên giường, một bóng rồi lại một bóng nữa, hối hả không tiếng động. Nàng không có cách nào nói ra tiếng, trơ mắt nhìn những thứ bẩn thỉu đó đi về phía mình mà chỉ có thể lựa chọn nhắm mắt lại, trên người như bị một tảng đá đè nặng, khiến nàng không thể động đậy.

Nhưng trốn tránh không phải là biện pháp cuối cùng. Nàng hiểu rõ.

Nàng chỉ có thể mở to mắt sau khi đã bình phục tâm tình, sau đó nhắm mắt lại, lặp đi lặp lại, dần dần tỉnh táo trong tiếng tim đập như nổi trống.

Lúc này nàng đang dựa trên sofa, nhiệt độ trong phòng nằm ở mức 25 độ vẫn không thể chống lại cái lạnh tản ra từ lòng nàng. Nàng trợn tròn mắt, không để mình thϊếp đi, không để mình lại rơi vào ác mộng vô biên vô hạn đó.

Nàng còn nhớ, vẻ mặt kinh ngạc của Hạ Lan Thu Bạch khi nghe Phác Thư Dã nói nàng là thể chất thông linh. Sau khi kinh ngạc thì cười nhẹ nói, trách không được chúng ta có thể trở thành người một nhà.

Hạ Lan Thu Bạch sinh ra ở nông thôn, cha mẹ đều là người cổ hủ phong kiến, cho nên lúc Hạ Lan Thu Bạch còn rất nhỏ, mẹ của nàng đã phát hiện nàng có thể chất đặc biệt. Lúc đó, ở quê Hạ Lan Thu Bạch có một người giàu có nổi danh được gọi là Đại tiên, tinh thông linh môi chi thuật. Danh đúng như nghĩa, chỉ có hiệu nghiệm với linh hồn, mà môi ở đây nghĩa là môi giới, là người có thể trao đổi với linh hồn.

Lá gan của Hạ Lan Thu Bạch vẫn luôn rất lớn, thỉnh thoảng có người nào đó đã chết trong thôn sẽ về báo mộng cho nàng, nàng cũng không sợ, chỉ đem chuyện này kể lại với mẹ mình. Mẹ nàng sợ con gái sau này gặp họa, liền khẩn cầu vị Đại tiên kia truyền lại linh môi chi thuật cho Hạ Lan Thu Bạch. Dần dần, Hạ Lan Thu Bạch liền giống như vị Đại tiên kia, cũng nhìn mãi thành quen, không chút sợ hãi nào. Không chỉ như thế, Hạ Lan Thu Bạch còn mượn chuyện này để khống chế những người có thể chất như nàng, đây cũng là nguyên nhân khiến cho Lạp Lệ Sa xưa nay vẫn luôn sống yên bình đột nhiên trúng tà.

Lúc đó Phác Thư Dã đã rất vui vẻ mà nói với Hạ Lan Thu Bạch rằng, sau này, Thương Thương không chỉ có nhẫn bảo vệ, mà Thu Bạch em cũng có thể bảo vệ cho em ấy.

Phác Thái Anh mở to hai mắt trống rỗng, nhớ đến lời của Phác Thư Dã, không biết nên khóc hay nên cười.

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên phá vỡ yên tĩnh, Phác Thái Anh cầm điện thoại, nhìn cái tên trên màn hình, ấn phím nghe. "Tôi không có thời gian, hơn nữa, tôi không nghĩ mình cần thiết phải trở về nơi đó."

Hạ Lan Thu Bạch ở đầu dây bên kia trầm thấp cười một tiếng: "Thái Anh, em đang giận dỗi với chị sao?"

"Loại hành vi ngây thơ như giận dỗi này, sẽ không phát sinh trên người tôi. Cho dù có muốn giận dỗi, cũng phải nhìn xem đối phương là ai, có đáng để tôi giận dỗi với cô ta hay không."

[BHTT] (Lichaeng ver) Chim Trong Lồng (Tù Điểu)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ