Chương 126: Lễ Lan Nguyên Chỉ

6 0 0
                                    


"Em đang yêu đương."

Lần đầu tiên Hạ Lan Thu Bạch cảm thấy Mạnh Lưu Sâm gần gũi như vậy, hoặc đúng hơn là rất dịu dàng. Rút đi một thân bất cần đời, chính thức trở thành một người đàn ông hàm súc ý vị. Không phải vì cậu đã nhuộm tóc thành màu đen, cũng không phải vì cậu mang giày da, mà là một loại hào quang tản ra từng bên trong.

Chẳng qua hai chữ yêu đương này, hoặc ít hoặc nhiều đều tác động đến lòng của nàng. Yêu đối với người khác mà nói có bao nhiêu tốt đẹp, đối với nàng thì có bấy nhiêu bi thảm. Bỏ ra một quãng thời gian dài như vậy nàng vẫn không hiểu, vì sao thứ mà người khác dễ dàng có được đó, lại trở thành ước mong xa vời đối với nàng.

Nhưng mà nàng vẫn cởi mở nở nụ cười, nói: "Vậy rất tốt."

"Từ khi em sinh ra, em liền được định là người không được chào đón, lúc có giá trị lợi dụng thì em là một quân cờ, sau khi mất giá trị lợi dụng, em chính là ngôi sao chổi dư thừa. Có người sẽ cảm thấy thương hại em, nhưng không có ai tiếc hận vì em. Em thường xuyên cảm thấy, trên thế giới này, em rất may mắn, bởi vì em có một người cô yêu thương em, nhưng em cũng cảm thấy, em rất không may mắn, vì em rõ ràng có cha có mẹ, nhưng bọn họ lại chưa từng yêu em. Không bằng những đứa trẻ vừa ra đời đã không thể nhìn thấy cha mẹ, ít nhất bọn chúng cũng có thể sống ảo tưởng tốt đẹp của mình, có thể tưởng tượng được cha mẹ yêu thương."

"Chẳng qua đối với em mà nói, sự tồn tại của cha mẹ, chỉ là để nhắc nhở rằng em không phải là người được chào đón, được coi trọng. Lúc em học trung học phổ thông, từng rất yêu một cô gái. Chuyện này, em chưa từng kể với bất kì ai, em chỉ cảm thấy, chỉ cần em không nhắc đến nó, thì nó liền có thể biến mất khỏi kí ức của em. Đáng tiếc câu thành ngữ lịch cửu di tân* này không phải chỉ nói tùy tiện mà thôi. Cô ấy cũng giống như cái tên Angel của mình, xinh đẹp, thuần khiết, lương thiện như một thiên sứ. Phụ huynh nước ngoài rất cởi mở, sau khi cha mẹ của Angel biết cô ấy có bạn trai cũng không tức giận, ngược lại còn bảo em đến nhà họ ăn cơm. Thế nhưng em rõ ràng cảm nhận được, cha mẹ cô ấy hình như không thích em."

*Lịch cửu di tân: ý nói sự vật, sự việc đã qua một thời gian dài nhưng vẫn không hề phai mờ, càng thêm hiện rõ, càng có giá trị.

"Nhưng không sao cả, đã yêu nhau thì sao có thể để mấy chuyện này ngăn cản, chị có có đúng không? Lúc đó em nghĩ như vậy đó. Mãi cho đến năm cấp ba, mẹ Angel đến trường tìm giáo viên, nói chuyện của bọn em cho chủ nhiệm lớp. Angel tức giận mà kéo mẹ cô ấy ra ngoài, em vốn định tiến lên giúp cô ấy giải thích với mẹ, nhưng em nghe được mẹ cô ấy nói một câu, một đứa trẻ hoang đến cha mẹ ruột cũng không cần thì có chỗ nào tốt? Lúc đó em mới hiểu được, có một vài chuyện không phải em cố gắng là có thể thay đổi, cho dù cô có thân thiết với em hơn nữa, thì ở trong mắt người ngoài, bà không thể nào biến thành mẹ của em."

Giọng nói của cậu bình thản như nước, không mang theo chút cảm xúc nào, giống như người xưa trong câu chuyện này không có chút liên quan nào đến cậu.

"Chị dâu, chị có bao nhiêu khổ sở, em biết, em hiểu. Nhưng nếu như không khổ, nó còn được gọi là cuộc sống sao?"

Hạ Lan Thu Bạch nhìn cậu, trong lòng chua xót. Nàng không biết mình đau nhức vì điều gì, là vì tâm sự của mình bị vạch trần trần trụi trước mắt người khác, hay là vì lúc nghe người khác nói nàng khổ thì cảm giác ấm ức ẩn nấu trong lòng bỗng nhiên phát tán.

[BHTT] (Lichaeng ver) Chim Trong Lồng (Tù Điểu)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ