Chương 105: Tiên thủ hạ vi cường

17 0 0
                                    

Cảnh đêm như nước, bầu trời đầy sao lóe lên từng điểm hào quang, giống như hỏa diễm thủy ngân rực rỡ.

Mạnh Khánh Đông ngồi trên sofa bằng da ở đại sảnh lầu một, chiếc ghế màu trắng cùng bộ comple màu đen của ông tạo nên đối lập rõ ràng, khiến ông ta nhìn qua giống như vết bẩn khiến người ta chán ghét trong thế giới trắng noãn. Trước đây tâm đề phòng của ông ta quá yếu, hoàn toàn không đem chuyện Phác Thái Anh về nước đặt ở trong lòng. Không thể nghi ngờ, sâu trong nội tâm của mình, ông ta vẫn yêu thương đứa con gái lớn này, cộng với việc Phác Thái Anh nhỏ tuổi mất mẹ, Mạnh Khánh Đông càng đặc biệt thương tiếc nàng, muốn dùng thứ tốt nhất bù đắp cho nàng, nhưng tất cả những thứ này muốn hiện hữu được thì phải dựa trên nền tảng là nàng không uy hϊếp đến địa vị của ông ta.

Lúc trước khi Lạp Lệ Sa đến nhà ăn cơm, ông ta đã cảm thấy cô gái này có khí tràng mạnh mẽ cùng phong thái bất phàm, chỉ có điều lúc đó bận rộn nhiều chuyện, ông ta không cẩn thận điều tra thân thế cùng bối cảnh của cô. Hôm nay gặp được cô trong yến hội, hoàn toàn đã khiến ông ta chấn động. Chưa từng lường trước, cô dĩ nhiên là thiên kim của Lạp thị, là viên ngọc sáng duy nhất trên tay Lạp lão đầu kia. Mạnh Khánh Đông từng quát tháo trên thương trường nhiều năm, chỉ kiêng kị duy nhất một mình Lạp thị. Năm đó có một trận chiến kinh doanh rất lớn, Mạnh Khánh Đông vốn đang trong tình thế bắt buộc, ai ngờ Lạp lão đầu ở sau lưng hung hăng ra ám chiêu chiếu tướng ông ta, khiến ông ta bị gϊếŧ không còn manh giáp, tổn thất hàng nghìn vạn. Chuyện này, Mạnh Khánh Đông cả đời cũng không thể quên được.

Hổ phụ vô khuyển nữ, Lạp lão đầu kia lợi hại như vậy, con gái đương nhiên cũng không phải loại nhu nhược. Hôm nay nhìn thấy con gái nhà mình và Lạp Lệ Sa cùng khiêu vũ ở bữa tiệc, cực kì nổi bật, Mạnh Khánh Đông một bên nhận lời tán dương con gái của các nhân vật quyền quý, một bên trong lòng mười phần khó chịu. Ông ta chán ghét cảm giác mình không thể khống chế mọi chuyện, vô cùng chán ghét.

"Khánh Đông à, khó khăn lắm Lưu Sâm mới thay đổi chủ ý muốn tiến vào công ty, anh thật sự để nó làm một nhân viên nho nhỏ ở phòng kế hoạch sao?" Trong tay Đỗ Linh bưng khay trà, chiếc tách gốm sứ tinh xảo tản ra hương trà tươi mát tự nhiên.

"Nếu không thì sao? Anh vừa mới công bố thân phận của Lưu Sâm, bên ngoài có tiếp nhận hay không còn là một vấn đề, anh không cho nó làm nhân viên, chẳng lẽ ngay từ đầu đã thăng chức cho nó làm quản lý?" Mạnh Khánh Đông bực bội xoa huyệt thái dương.

"Chỉ là em cảm thấy, chúng ta nợ đứa nhỏ này quá nhiều mà thôi."

Mạnh Khánh Đông từ chối cho ý kiến: "Dù sao tương lai tất cả cũng là của nó, em cần gì phải nóng lòng nhất thời. Chớ quên, còn có một con sói con đang yên lặng nhìn chằm chằm chúng ta."

Đỗ Linh đương nhiên hiểu rõ ý tứ trong lời của Mạnh Khánh Đông: "Khánh Đông, đứa con gái kia của anh cũng không phải là đèn cạn dầu, anh ngàn vạn lần phải đề phòng một chút."

Mạnh Khánh Đông vỗ lên mặt ghế sofa, tức giận nói: "Em đây là có ý gì, Mạnh Khánh Đông anh có sóng to gió lớn gì mà chưa trải qua, chẳng lẽ còn thua trong tay một con nhóc mới hơn hai mươi tuổi sao?" Thấy Đỗ Linh bị hù sợ, ông ta mới hạ giọng nói tiếp: "Hơn nữa, nói như thế nào, Thái Anh cuối cùng cũng là con gái của anh. Anh thiếu nợ mẹ của con bé, chỉ có thể trả cho con bé. Anh đã cam đoan rồi, vô luận con bé có vào công ty hay không, địa vị của em và Thiên Thiên cũng sẽ không chịu ảnh hưởng, như vậy em còn không thỏa mãn sao?"

[BHTT] (Lichaeng ver) Chim Trong Lồng (Tù Điểu)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ