“Vân ca ca…”
Rất nhanh đã đến Quý Tân lâu, hai người vừa mới từ ngựa nhảy xuống, Bảo Bảo tựa như Hoa Hồ Điệp, hưng phấn mà từ trong phòng vọt ra, nhào vào trong lòng Vân Hiểu Nguyệt.
“Chuyện gì cao hứng như thế?”
Tiếp được thân ảnh hưng phấn của hắn, Vân Hiểu Nguyệt trêu ghẹo nói.
“Vân ca ca, khối băng lớn nói, chỉ cần ta ngoan ngoãn nghe lời, ta là có thể từ giờ trở đi được ở bên cạnh Vân ca ca, cho nên ta đem Đại Bảo cùng Nhị Bảo đều mang đến!”
“Đúng vậy, ta hướng Thiết Tranh cam đoan sẽ cẩn thận chiếu cố Bảo Bảo, hắn đã đồng ý, đợi cho Bảo Bảo ở ngán, ta sẽ đưa hắn trở về, được không?”
Câu Hồn mỉm cười đi tới giải thích.
” Dù sao chúng ta ngày mai sẽ phải tiến cung, Bảo Bảo cũng sẽ đi, ở trong một cái sân, náo nhiệt một ít, Câu Hồn, Viễn, các chàng mang theo Bảo Bảo cùng đi chơi đi, ta muốn nhìn tình huống Huyền Dạ một chút, tình huống cụ thể, để Viễn nói cho chàng biết đi!”
Mỉm cười, Vân Hiểu Nguyệt đem Bảo Bảo trong lòng giao cho Câu Hồn, phân phó nói.
“Được!”
Cho dù trong lòng cực kỳ kinh ngạc, Câu Hồn vẫn là rất phối hợp liền gật gật đầu, mang theo Bảo Bảo cùng Viễn đi ra ngoài.
Chậm rãi bước vào viện của Huyền Dạ ở, mấy người thị vệ thấy Vân Hiểu Nguyệt, liên vội cung kính thi lễ:
“Gặp qua Vân đại phu!”
“Chủ tử các ngươi đang ngủ sao?”
“Vừa mới tỉnh, đang uống thuốc. Mời người!”
Hai người thị vệ vội vàng đẩy cửa phòng ra.
Cười nhẹ, Vân Hiểu Nguyệt nhảy đi vào đã nhìn thấy Huyền Dạ dựa vào trên nệm êm, an tĩnh uống canh trong tay thị vệ, thấy Vân Hiểu Nguyệt tiến vào, trong mắt hiện lên kinh hỉ, lộ ra vẻ tươi cười:
“Hiểu, ngươi giúp ta uống thuốc, được không?”
Hơi sững sờ, Vân Hiểu Nguyệt đi lên phía trước tiếp nhận chén thuốc trong tay thị vệ, múc một muỗng, đưa tới:
“Cảm giác khá hơn một chút sao?”
” Ừ, Hiểu, cám ơn ngươi đã cứu ta, Huyền Nhất cũng đã nói cho ta biết, vì cứu cái mạng nhỏ của ta trở về, ngươi đã tiêu hao hết tất cả chân khí, hôn mê bất tỉnh.
Hiểu, thực xin lỗi, trước kia ta đối với ngươi như vậy, ngươi chẳng những không mang thù, còn liều mạng cứu lại ta.
Hiểu, ta thật sự là tội đáng chết vạn lần!
Hiểu, Viễn đâu, ta sai lầm rồi, ta muốn hướng hắn sám hối, ta muốn thỉnh cầu sự tha thứ của hắn, nếu không vì ta, các ngươi cũng sẽ không có nhiều hiểu lầm như vậy.
Hiểu, thực xin lỗi, ta sai lầm rồi, ngươi tha thứ cho ta, được không?”
Uống xong chén thuốc, trong mắt Huyền Dạ nổi lên đầy hơi nước, túm chăn gấm, áy náy nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Tuyệt Sắc Yêu Phi | Quân Tử Nhan
RandomThể loại: Xuyên không, ngôn tình, đa phu nhất thê, nữ tôn, HE Tình hình là vào một ngày đẹp trời, khi Vân Hiểu Nguyệt mở cửa, lập tức hứng ngay một ám khí, chiếc tất khá là bốc mùi đó khiến nàng ngửa cổ ngã xuống cầu thang, và xuyên không rất "kinh...