Một đêm ngủ ngon, khi mở mắt ra trời đã sáng hẳn!
Mơ màng nửa ngày, bỗng nhiên vang lên tiếng nói rằng có người nào đó còn đang ngâm trong thùng gỗ lớn chờ nàng khởi xử lý chất độc.
Vì để cho Bạch Diệp an tâm dưỡng thương, ngăn cản hai nước đại chiến, Vân Hiểu Nguyệt rất không cam lòng đang thoải mái trong ngực Bạch Diệp bò ra, cùng hắn ăn bữa sángxong, cùng Bạch Bằng Triển ra roi thúc ngựa chạy tới Quý Tân lâu.
Thời gian còn sớm, bởi vì mặt trời vẫn chưa có hoàn toàn lộ ra. Bất quá, lúc Vân Hiểu Nguyệt cùng Bạch Bằng Triển cưỡi ngựa tới Quý Tân lâu, mọi người lại rời giường, ra đứng ở trong sân chờ nàng, đương nhiên, trừ bỏ Bạch Nhật Tưởng.
“Vân đại phu, Bạch Tướng quân, hai vị tới rất sớm, thương thế Đại Điện hạ khá hơn chút nào không?”
Nhìn Vân Hiểu Nguyệt thần thanh khí sảng phiêu nhiên xuống ngựa, Huyền Kha mỉm cười hỏi, đáy mắt tràn ra nhè nhẹ tức giận, còn có ghen tị.
Ghen tị???
Làm sao có thể, nàng đại khái là ngủ không ngon, hoa mắt đi!
Vân Hiểu Nguyệt nháy mắt mấy cái, bước chân hơi ngừng lại, nhún nhún vai, không để ý lắm hồi đáp:
“Diệp tốt lắm, không nhọc quan tâm, ngươi vẫn là hảo hảo quan tâm đệ đệ Huyền Dạ của ngươi đi!”
“Diệp?”
Thân thể Huyền Kha cứng đờ:
“Ngươi gọi hắn là Diệp? Các ngươi rất thân sao, lại gọi thẳng tục danh của hắn?”
“Đúng vậy, chúng ta rất thân, phi thường thân, nhưng là chuyện này cùng ngươi có liên quan sao? Bằng Triển, chúng ta vào đi thôi!”
Lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, Vân Hiểu Nguyệt cũng không quay đầu lại, nhảy vào phòng Huyền Dạ.
Trong phòng sương mù hôi hổi, trong không khí bay hương dược thảo thơm ngát, còn có nhàn nhạt tanh hôi. Nói thật, mùi vị này nghe thấy thực sự không thế nào thoải mái.
Huyền Dạ vẫn không nhúc nhích dựa vào trong thùng gỗ, đám người Huyền Nhất cả người rã rời, ngã ngồi dưới đất, nhìn qua bộ dáng rất mệt mỏi.
Vân Hiểu Nguyệt đến gần, vừa thấy nước trong thùng gỗ đã biến thành màu đen, mà làn da Huyền Dạ dần dần có một ít tái nhợt, màu đen như than chì lúc trước lui rất nhiều.
“Thật tốt, lại đổi một thùng nước ấm sạch sẽ, ta muốn thi châm!”
Vân Hiểu Nguyệt mỉm cười nói.
“Thật tốt quá!”
Mấy người thị vệ thủ ở một bên vui mừng quá đỗi, cao hứng hoan hô lên.
“Ai nói như vậy là được rồi?
Dư độc trong cơ thể hắn chưa hết, còn muốn mấy người các ngươi thay nhau vì hắn bức độc, kết hợp với thuốc của ta, phỏng chừng mười lăm ngày, hắn là có thể tỉnh.
Bất quá, vì độc dược dược tính quá mạnh mẽ, bên trong thân thể của hắn cực kỳ nhiều nơi đều bị tổn thương. Sau khi tỉnh, thân thể sẽ trở nên rất suy nhược, tối thiểu còn phải nằm ở trên giường tu dưỡng một năm rưỡi, lại không thể bị cảm lạnh. Bằng không chỉ nhiêu đó cũng đủ lấy đi cái mạng nhỏ của hắn, các ngươi phải cẩn thận nhiều chỗ biết chưa!
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Tuyệt Sắc Yêu Phi | Quân Tử Nhan
RandomThể loại: Xuyên không, ngôn tình, đa phu nhất thê, nữ tôn, HE Tình hình là vào một ngày đẹp trời, khi Vân Hiểu Nguyệt mở cửa, lập tức hứng ngay một ám khí, chiếc tất khá là bốc mùi đó khiến nàng ngửa cổ ngã xuống cầu thang, và xuyên không rất "kinh...