Phòng ngủ bố trí tinh xảo hoa mỹ vĩ đại, nến đỏ sung sướng lóe ra, gấm nội màu vàng nhạt màn.
Vân Hiểu Nguyệt khóe miệng mỉm cười, rúc vào trong lòng Bạch Diệp, ngủ thật sự thục, lông mi thật dài giống như cây quạt nhỏ, đắp lên cặp mắt đẹp trong suốt, môi hồng hồng đọng nước nhuận nhuận sáng bóng, gương mặt bạch ngọc dường như tuyệt mỹ lộ ra nhàn nhạt phấn hồng, giống như hoa Hải Đường đang ngủ, làm Bạch Diệp nhìn đến ngây ngốc.
Vẻn vẹn mấy canh giờ, từ lúc hắn ôm thân thể Vân Hiểu Nguyệt đầy hương thơm vào trong ngực đến bây giờ, tầm mắt của hắn không hề rời đi mặt cười của tiểu bảo bối trong lòng, gương mặt này, hắn nhìn mười mấy năm, làm thế nào cũng xem không đủ!
Nguyệt Nhi a…
Nàng có biết hay không, đại ca có bao nhiêu yêu nàng? Lòng, bị nàng chiếm cứ không còn chút nào. Đại ca đã từng cho rằng, thật sự mất đi nàng, không nghĩ tới ông trời rủ lòng thương xót.
Nguyệt Nhi, lúc này đây, đại ca thế nào cũng không có khả năng buông tay! Ta mặc kệ nàng là vì mất trí nhớ mà tính cách đại biến, hay là nhận được đả kích quá lớn làm cho nàng có ý tưởng kinh thế hãi tục.
Đại ca đều sẽ không để ý.
Chỉ cần nàng không rời khỏi ta, ra sao đều được, một năm nay không có nàng bên cạnh, đại ca cũng không biết là mình đã sống thế nào nữa.
Nguyệt Nhi, ở trong lòng đại ca, nàng vĩnh viễn đều là muội muội cần ta bảo hộ, bảo bối ta yêu nhất.
Cho nên Nguyệt Nhi, đại ca nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp thỏa mãn nguyện vọng của nàng, Nguyệt Nhi… Nguyệt Nhi của ta…
Nhẹ nhàng nỉ non dưới đáy lòng, Bạch Diệp ôn nhu vuốt ve gò má Vân Hiểu Nguyệt trắng mịn mềm mại như trẻ con, hôn nhẹ lên tóc nàng.
Tâm, thỏa mãn cùng hạnh phúc căng đến tràn đầy, đầy ngập nhu tình dường như muốn đưa hắn bể ra, liền ngay cả vết thương trên người, cũng không đau!
“Đại ca, chàng nhìn đủ chưa, ân?”
Ánh mắt Bạch Diệp thâm tình đến nóng cháy, rốt cục đem Vân Hiểu Nguyệt từ trong giấc mộng tỉnh lại, vừa mở mắt đã nhìn thấy con ngươi xinh đẹp của Bạch Diệp tình sâu như biển, si mê nhìn mình như vậy, khiến trong lòng Vân Hiểu Nguyệt nổi lên ngọt ngào nhè nhẹ, mặt cười phiếm hồng, ôn nhu hỏi.
“Không có xem đủ đâu, làm sao có thể xem đủ?
Nguyệt Nhi, làm sao bây giờ, đại ca thật muốn vĩnh viễn nhìn nàng như vậy. Nguyệt Nhi của ta, đại ca vẫn luôn mong chờ mỗi ngày để có thể được ôm nàng như vậy.
Vốn ta còn tưởng rằng đã không có cơ hội nữa, không nghĩ tới Nguyệt Nhi của ta lợi hại như vậy, lại nghĩ ra biện pháp tốt như vậy, từ trong cung đi ra.
Nguyệt Nhi, đáp ứng đại ca, vĩnh viễn không rời khỏi ta, được không, nếu nàng lại một lần nữa rời xa ta, đại ca nhất định sẽ chết mất, ân?”
Con ngươi đen lộng lẫy nổi lên nhiều điểm gợn sóng, lo lắng dần dần hiện lên, sau đó là sợ hãi, cánh tay Bạch Diệp buộc chặt, có chút khẩn trương nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Tuyệt Sắc Yêu Phi | Quân Tử Nhan
RastgeleThể loại: Xuyên không, ngôn tình, đa phu nhất thê, nữ tôn, HE Tình hình là vào một ngày đẹp trời, khi Vân Hiểu Nguyệt mở cửa, lập tức hứng ngay một ám khí, chiếc tất khá là bốc mùi đó khiến nàng ngửa cổ ngã xuống cầu thang, và xuyên không rất "kinh...