Chương 32: Cáu gắt ầm ĩ

23.8K 2.8K 217
                                    

Sau khi Phù Ngọc Thu trở về, thấy chỗ Phượng Hoàng bốc khói cuồn cuộn thì hoảng hốt muốn xông vào.

Nhạc Thánh níu y lại tức giận nói: "Lá cây, ngươi nghĩ Phượng Hoàng có bị lửa thiêu chết nổi không hả?"

Phù Ngọc Thu ngẫm lại cũng đúng, quay đầu hất tay hắn ra: "Tạ ơn, ta có tên nhé."

Nhạc Thánh ngoan ngoãn đổi sang tên khác: "Chíp chíp."

Phù Ngọc Thu: "......"

Truyền thừa Phượng Hoàng nhất thời chưa thể dung hợp hoàn toàn, Nhạc Thánh đoán phải cần thêm mấy ngày nữa nên bảo Phù Ngọc Thu tìm gì chơi đi. Nhưng Phù Ngọc Thu cứ như nam nhân đang chờ vợ sinh con, cắn ngón tay đi tới đi lui ngoài cửa, miệng còn lẩm bẩm càu nhàu.

Nhạc Thánh cũng lười để ý, lặng lẽ ngồi đánh đàn dưới cây ngô đồng. Mấy gốc phong lan kiều diễm nở rộ, gió thổi qua để lộ ra một tấm bia mộ. Phía trên mơ hồ khắc hai chữ "Ái thê".

Nhạc Thánh lại đàn bài "Cá trong nước", tiếng đàn thổn thức như khóc như than, dư âm nghe như tiếng trời.

Một ngày một đêm sau, khói bụi dày đặc trong kết giới rốt cuộc tan đi, lửa cũng càng lúc càng nhỏ.

Lửa lan rộng từ chỗ Phượng Hoàng ra ngoài làm mặt đất nóng như dung nham, Phù Ngọc Thu vừa dẫm lên thì lập tức bị bỏng la oai oái nên đành phải chạy ra xa.

Phù Ngọc Thu ngồi cạnh ao nước trong vắt đạp nước chơi, tay ôm một đống pháp khí hộ thân, đang tò mò nghiên cứu cách dùng thì chợt phát hiện nhiệt độ thiêu đốt phía sau chậm chạp hạ xuống, y mừng rỡ quẫy chân khuấy nước.

Nhạc Thánh vẫn ngồi đánh đàn ở chỗ kia, thỉnh thoảng lại nhìn bia mộ ngẩn người. Bao năm qua hắn vẫn luôn sống như thế.

Đôi mắt Phù Ngọc Thu cong cong: "Có phải hắn sắp ra ngoài rồi không?"

Nhạc Thánh hờ hững gật đầu, đang định nói gì đó thì đột nhiên ngẩng phắt lên, chân mày cau lại.

Phù Ngọc Thu thắc mắc: "Sao thế?"

"Chờ ở đây nhé." Nhạc Thánh đứng dậy ôm đàn đi.

Phù Ngọc Thu đoán chắc lại có kẻ lần theo linh văn Huyền Chúc Lâu mò đến truy sát Phượng Hoàng.

Nhưng nhìn phản ứng của Nhạc Thánh thì hình như kẻ kia xông thẳng vào Cung Thương Hạp. Không biết lần này người tới có tu vi cao bao nhiêu mà to gan như vậy?

Chỉ khi nào hai người còn lại trong tam thánh bắt tay nhau mới giết được Nhạc Thánh, vì vậy Phù Ngọc Thu cũng không lo Nhạc Thánh gặp nguy hiểm mà tiếp tục quẫy nước chọn pháp khí.

Làm chim trắng không thể nào giao tiếp bình thường với Nhạc Thánh, còn luôn bị Nhạc Thánh nâng trên lòng bàn tay điên cuồng "đùa bỡn" nên y buộc phải biến thành hình người xấu xí.

Phù Ngọc Thu không thích mang giày vì cảm thấy đôi giày cồng kềnh kia sẽ làm hỏng rễ cỏ mềm mại của mình.

Y chọn một hạt châu màu vàng óng rồi xâu vào sợi dây đỏ ướm thử lên cổ chân trắng nõn, định làm vật bảo vệ "rễ sợi" của mình.

[Hoàn][ĐM] Trùng sinh thành bé chíp trong tay tiên tônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ