Viên Nhất Kỳ đi rồi mà Thẩm Mộng Dao vẫn ngồi đó thẩn thờ, cô cũng không còn tâm trạng nào để nuốt trôi bữa trưa ngày hôm nay. Cô cầm khay cơm của mình đi thẳng đến nơi dọn dẹp, trùng hợp thay Viên Nhất Kỳ vẫn chưa rời khỏi mà đứng mua nước ở quầy kế bên, cậu cũng đã liếc thấy phần cơm của Thẩm Mộng Dao còn nguyên được trả lại.
- A dì! Lấy giúp con lon nước đó!
Viên Nhất Kỳ lên tiếng gọi cô bán hàng đang dọn dẹp lại căn bếp.
- Lon này hả?
- Dạ đúng rồi!
Cô bán hàng đưa cậu lon nước rồi cũng thuận tiện gọi cậu lại khi thấy Viên Nhất Kỳ chuẩn bị quay đầu bỏ đi.
- Nhất Kỳ! Chờ dì một chút!
- Có chuyện gì sao dì?
- À, loại nước này đang khuyến mãi, mua một tặng một, đây con lấy thêm lon này.
- Đến bây giờ mà nó vẫn một tặng một sao?
- Trước giờ vẫn vậy, nước ngọt quốc dân mà con.
- Nhưng mà hai lon con uống làm sao hết?
- Thì con cho người khác một lon là được.
- A thư kí Lâm! Chị chưa ăn trưa sao?
- À không chị ăn rồi, chỉ là quên mua nước.
- Trùng hợp thật! Đây, cho chị! Loại này một tặng một, em uống không hết!
- Cảm ơn em nha, đúng loại chị thích.
Hai người cứ đứng đó tán gẫu, em một câu chị một câu mà đâu biết được Thẩm Mộng Dao ở quầy bên cạnh tâm trạng không tốt bây giờ còn tệ hơn. Câu chuyện vừa rồi cô nhìn thấy không thiếu một chi tiết, tự hỏi bản thân nhìn làm chi rồi lại thêm chạnh lòng.
Bảy năm về trước, Kỳ Kỳ luôn dành cho cô lon nước được tặng kèm đó dù Trịnh Đan Ny có nhất quyết giành cậu cũng không cho, còn bây giờ nước thì vẫn được tặng, chỉ là người nhận không phải cô nữa rồi.
Thẩm Mộng Dao buồn bã quay lưng hướng về phía thang bộ đi mất mà quên chai nước suối mình mua chưa lấy, cô như người mất hồn bước đi từng bước mặc cho A dì gọi cũng không nghe.
- Dao Dao! Dao Dao! Con bé bữa nay bị làm sao vậy cà?
Tiếng gọi của A dì cũng thu hút sự chú ý của Viên Nhất Kỳ và thư kí Lâm.
- À thư kí Lâm ở đây thì may quá, cô đem chai nước suối này lên cho tổng giám đốc giúp tôi, lúc nãy con bé mua mà quên lấy.
- Dạ được!
- Thư kí Lâm khoan đã!
Thư kí Lâm định lấy chai nước từ tay A dì thì bị Viên Nhất Kỳ ngăn lại.
- A dì, dì đổi dùm con chai nước này thành chai sữa kia đi, lúc nãy con thấy tổng giám đốc vẫn chưa ăn gì.
- À được!
- Thư kí Lâm nhờ chị mang lên cho chị ấy.
- Em có lòng tốt như vậy thì chạy theo đưa cho tổng giám đốc đi, chị không muốn cướp công của em đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đản Xác - Hắc Miêu] VỞ KỊCH CỦA SỰ THẬT Phần 1
Fanfiction"Tôi hận chị" Trịnh Đan Ny "Em có tư cách nói câu đó với tôi ?" Trần Kha "Rốt cuộc người chị yêu là ai" Viên Nhất Kỳ "Em có từng yêu chị không, dù chỉ là một phút" Thẩm Mộng Dao