- Chị ấy sao rồi?
- Giám đốc có vẻ như quá lao lực vì công việc, tình trạng kiệt sức làm cho cơ thể bị suy nhược trầm trọng, lại không được bổ sung đầy đủ chất dinh dưỡng nên ngất xỉu.
- Khi nào thì chị ấy tỉnh lại?
- Đến khi cơ thể nạp lại đầy đủ năng lượng có thể sẽ tỉnh, truyền hết đợt dịch này nếu cô ấy vẫn chưa tỉnh thì chúng ta nên chuyển giám đốc vào viện điều trị.
Viên Nhất Kỳ hiện tại đang thảo luận với bác sĩ về tình hình của Trần Kha trong lo lắng, cô đã được đưa sang phòng bệnh riêng của công ty để truyền dịch với cơ thể xanh xao.
- Nghiêm trọng như vậy sao?
- Cũng không đến mức đó nhưng giám đốc lại có bệnh nền là chứng đau dạ dày nên tình trạng này ảnh hưởng rất nhiều nếu còn không cải thiện sớm e là sau này sẽ khó khăn trong việc ăn uống.
- Có cần phải chú ý gì không?
- Hiện tại thì không nhưng chế độ ăn cần phải được kiểm soát chặt chẽ, nếu có người giám sát đảm bảo cô ấy luôn ăn đúng giờ thì càng tốt. Tôi sẽ dựa theo tình trạng hiện giờ rồi thống kê, lập ra một chế độ ăn phù hợp, trưởng phòng chỉ cần dựa theo đó mà chuẩn bị bữa ăn cho giám đốc là được.
- Được! Cảm ơn anh, tôi sẽ ở đây trông chừng chị ấy.
- Không còn chuyện gì nữa tôi xin phép ra ngoài.
- Ừm!
Viên Nhất Kỳ lặng lẽ ngồi cạnh giường bệnh, nếu là Kỳ Kỳ trước kia có lẽ cậu đã khóc nấc lên vì lo lắng nhưng hiện tại nhìn thân thể chị mình nằm bất động trên giường bệnh, Viên Nhất Kỳ lại càng phải cố gắng mạnh mẽ để chăm sóc cho Trần Kha, cô gần như đã là người thân quan trọng nhất đối với cậu, bây giờ Viên Nhất Kỳ đã đủ trưởng thành để lo ngược lại cho Trần Kha. Nắm lấy bàn tay gầy guộc, Viên Nhất Kỳ lần đầu tiên bộc bạch những lời trong lòng mình.
- Kha! Chị làm sao lại thành ra như vậy! Là em không tốt, em lớn rồi mà vẫn không quan tâm, chăm sóc chị chu đáo ngược lại còn để chị phải lo cho em. Chị có thể nhanh chóng mau tỉnh lại không?...Chị hai...!
Đây cũng là lần đầu tiên, Nhất Kỳ gọi Trần Kha hai tiếng 'chị hai', âm thanh mà có nằm mơ Trần Kha cũng không ngờ được mình sẽ nghe nó lại một lần nữa trong đời.
- Nhất Kỳ! Kha Kha sao rồi?
Thẩm Mộng Dao vốn đang làm việc, thư kí Lâm đột nhiên báo tin, cô liền nhanh chóng chạy xuống phòng bệnh xem tình hình.
Giấu đi cảm xúc của mình, Viên Nhất Kỳ kể lại mọi chuyện cho Thẩm Mộng Dao.
- Cũng không biết vì cái gì mà chị ấy tự hành hạ mình đến như vậy?
- Chị biết!
Sau khi nghe Viên Nhất Kỳ kể lại, Thẩm Mộng Dao cũng phần nào đoán ra được sự tình, cô không nghĩ mọi chuyện tồi tệ đến vậy nên ban đầu cũng không bận tâm lắm.
- Chị biết?
- Ừm! Hình như chị ấy và Đan Ny có vấn đề, mấy ngày nay con bé cũng lạ lắm, ở nhà suốt, có nhiều khi khoá trái cửa phòng mình lại rồi ở trong đấy cả ngày.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đản Xác - Hắc Miêu] VỞ KỊCH CỦA SỰ THẬT Phần 1
Fanfic"Tôi hận chị" Trịnh Đan Ny "Em có tư cách nói câu đó với tôi ?" Trần Kha "Rốt cuộc người chị yêu là ai" Viên Nhất Kỳ "Em có từng yêu chị không, dù chỉ là một phút" Thẩm Mộng Dao