Chap 43: Hoá Giải Hiểu Lầm

292 30 2
                                    

- Kha Kha! Chị tỉnh rồi?

- Ừm, chị tỉnh rồi, đừng giận chị nữa có được không?

- Em không giận chị nữa.

- Quay về bên chị, chúng ta không bắt đầu lại mà tiếp tục đi về phía trước được không Đan Ny?

- Đều nghe theo chị!

Trần Kha hạnh phúc ôm lấy Trịnh Đan Ny vào lòng, cô vui vẻ nhắm mắt tận hưởng giây phút hiện có nhưng còn chưa cảm nhận được hơi ấm của nàng, Trịnh Đan Ny đã tan biến trong vòng tay cô. Trần Kha bàng hoàng, lo sợ nhưng rồi trước mắt cô chỉ toàn một màu trắng xoá, cô hét lớn gọi tên Trịnh Đan Ny trong bất lực nhưng chỉ nhận lại là tiếng vọng của bản thân. Đột nhiên Trần Kha cảm thấy rất buồn ngủ, hai mắt cô không tự chủ mà nhắm lại dù cô đang cố chống trả nhưng vẫn ngất đi trong khoảng không gian trắng toát một màu.

Trịnh Đan Ny đã ngồi bên cạnh Trần Kha rất lâu, hoá ra cô vẫn chưa tỉnh, nàng lấy khăn lau đi những giọt mồ hôi đầm đìa trên trán cô, Trịnh Đan Ny cũng chẳng biết Trần Kha đã gặp phải điều gì, hiện tại nàng chỉ mong chờ một cử động dù là nhỏ nhất của cô.

- Đan Ny! Tụi chị đến rồi, chị ấy vẫn chưa tỉnh sao?

Thẩm Mộng Dao cùng Viên Nhất Kỳ đã trở lại còn mang theo một vài đồ đạc thuận tiện để chăm sóc Trần Kha.

- Chị ấy vẫn chưa tỉnh nhưng không hiểu sao lại chảy rất nhiều mồ hôi như vậy.

Nghe Trịnh Đan Ny nói rõ tình hình, Viên Nhất Kỳ đi đến quan sát rồi đặt tay lên trán Trần Kha, cậu giật mình khi cảm nhận cả người Trần Kha đã nóng hổi.

- Chị ấy phát sốt rồi, để em đi gọi bác sĩ!

Viên Nhất Kỳ nhanh chóng chạy đi, chưa đầy một phút cậu cùng bác sĩ đã trở lại, qua kiểm tra sơ bộ vị bác sĩ cũng buông bỏ nỗi lo, điều chỉnh trạng thái rồi nhanh chóng đưa ra kết luận.

- Đây chỉ là phản ứng đề kháng của cơ thể, tôi sẽ tiêm cho cô ấy một mũi hạ sốt, nếu đến chiều nay tình trạng này vẫn còn thì mau báo cho tôi biết.

- Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ!

- Tôi xin phép!

Đợi bác sĩ ra ngoài, cả ba người xém bị doạ một phen cũng thả lỏng, riêng Trịnh Đan Ny vẫn còn chưa an tâm mà ngồi cạnh trông chừng Trần Kha.

- Đan Ny, em qua ăn chút gì đi, lúc nãy ở nhà vẫn còn chưa ăn.

- Em không thấy đói để một lát em ăn cũng được.

- Trịnh Đan Ny! Cậu mau qua đây ăn cho tôi, cậu mà xỉu ngang thì lại tranh giường bệnh với chị tôi rồi còn khổ cho Dao Dao phải chăm sóc cho cậu.

Không có tâm trạng đùa giỡn, Trịnh Đan Ny cũng chỉ biết cười trừ với cái lí lẽ củ chuối bã đậu đầy sức thuyết phục của Viên Nhất Kỳ rồi cũng qua bàn ăn một chút nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi Trần Kha, nàng chỉ sợ khi cô tỉnh lại nàng sẽ không phát hiện ra.

- Đan Ny à em tập trung ăn đi, đổ cơm hết ra ngoài rồi, em cứ nhìn chằm chằm như vậy, chị ấy có tỉnh lại cũng không dám mở mắt.

[Đản Xác - Hắc Miêu] VỞ KỊCH CỦA SỰ THẬT Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ