Chap 10: Vở Kịch Bắt Đầu

441 46 0
                                    

Hôm nay Thẩm thị có vẻ nhộn nhịp hơn một chút so với thường ngày làm Thẩm Mộng Dao vừa đi vừa liếc nhìn xung quanh. Cũng phải, hôm nay là ngày chào đón vị trưởng phòng chưa biết mặt mũi mà ai cũng nể kia đến công ty, chưa đi được mấy bước Thẩm Mộng Dao đã nghe đầy tiếng xì xào bàn tán.

- Ê nè cái người sắp tới công ty mình rốt cuộc là ai mà long trọng như vậy?

- Không biết! Nghe nói từ Anh trở về đảm nhiệm chức trưởng phòng trống mấy tháng nay.

- Gì? Chỉ là một chức trưởng phòng nhỏ nhoi mà phải bắt chúng ta dậy từ sớm chuẩn bị, có phô trương quá không?

- Chắc cũng thuộc dạng con ông cháu cha gì đó, mà nghe nói do đích thân giám đốc Trần mời về.

- Thân thế chắc cũng không phải dạng vừa gì.

- Nè! Hai cô chuẩn bị xong chưa mà ở đây nhiều chuyện!

Tiếng Trần Kha dõng dạc vang lên làm cắt ngang cuộc đàm thoại của hai cô lễ tân trong quầy. Hôm nay cô đặc biệt đến sớm chuẩn bị mọi thứ cũng đặc biệt chọn cho mình bộ vest màu đỏ nâu lịch thiệp hướng mặt về Thẩm Mộng Dao đang đi về phía mình.

- Dao Dao!

- Kha! Sao bữa nay chị đến sớm vậy!

- Bữa nay chào đón người mới về công ty nên phải chu đáo một chút, chẳng lẽ em quên rồi sao?

- Em nhớ nhưng mà rốt cuộc là ai mà trịnh trọng như vậy lại còn khiến cho giám đốc như chị đặc biệt đón tiếp.

- Lúc chưa gặp thì em mới nói như vậy chứ một lát gặp rồi có khi em còn nhiệt tình hơn chị.

Trần Kha nói với Thẩm Mộng Dao bằng vẻ mặt đầy bí ẩn mà trong đó còn xuất hiện ý cười làm Thẩm Mộng Dao cũng chỉ biết ngơ ngác đứng đợi cùng cô.

- Tới rồi!

Trần Kha hướng mắt ra cửa lớn nơi một chiếc xe bóng loáng vừa dừng lại cũng thành công thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người và Thẩm Mộng Dao. Hai người các cô dẫn đầu đi trước theo sau là một vài nhân viên cùng trợ lý của trưởng phòng cũ và phó phòng tiến ra sảnh lớn đứng đợi người vẫn chưa ra khỏi xe.

Trần Kha ngoắc tay ra hiệu cho cậu nhân viên đứng sau lưng mình, anh ta nhanh chóng hướng về phía chiếc xe mà chạy thẳng, vừa tới nơi đã nhanh tay mở cửa xe vẫn khép chặt nãy giờ. Chiếc giày cao gót màu hồng cánh sen đầu tiên đặt xuống đất nhẹ nhàng tiếp theo là chiếc còn lại, một cô gái cùng mái tóc dài hạt dẻ với chân váy không quá bó sát kết hợp chiếc áo trễ vai bước ra khỏi xe tinh tế gật đầu cảm ơn cậu nhân viên. Khi định tiến vào trong cùng anh chàng nhân viên đã bị cô hút hồn thì chợt nhớ quên gì đó, cô vội vòng qua cánh cửa bên kia để mở cửa cho người còn lại.

- Tưởng chị quên em luôn rồi chứ!

- Chị xin lỗi, trong phút chốc chị tưởng mình là nhân vật chính.

- Có cần tưởng tượng tới mức đó không?

- Thì nhìn cách họ đón tiếp ai mà không lầm tưởng chứ? Ai đi ngang không biết còn tưởng em là chủ tịch công ty không chừng.

[Đản Xác - Hắc Miêu] VỞ KỊCH CỦA SỰ THẬT Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ