Chương 49: Khí tức tử vong

1.7K 123 6
                                    

NGƯƠI CÓ TIỀN, TA CÓ ĐAO
Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm
Dịch: Quá Khứ Chậm Rãi
*

Chương 49: Khí tức tử vong

‎ "Nạn nhân Lỗ Thời, nam, bảy mươi ba tuổi, nhà ở ngõ hai trăm hai mốt ngõ Bắc Bát, phường Bắc Nhạc... người này còn có thân nhân nào khác không?" Một Bất Lương mặc áo đen giày đen từ trong viện thò đầu ra, dùng khăn vải bịt miệng mũi hỏi.‎

‎ Tiểu Yến nức nở giơ tay lên, lại bị một bà lão tóc bạc bên cạnh túm lấy đè xuống, thấp giọng nói: "Bất Lương hỏi là thân nhân có quan hệ huyết thống, Tiểu Yến ngươi đừng nhận lung tung gây phiền toái."‎

‎ Biểu cảm Tiểu Yến có hơi giật mình, giống như còn chưa kịp phản ứng. Lão phu nhân nhẹ nhàng vỗ vỗ tay cô, thở dài: "Người già rồi, sớm muộn gì cũng có một ngày như vậy, con à, hãy nén bi thương."‎

‎ Lâm Tùy An đứng phía sau Tiểu Yến vài bước, yên lặng quan sát xung quanh. Lúc Cận Nhược phát hiện thi thể, việc đầu tiên là báo quan, huyện nha nằm ở một một phường trong thành Bán Hà, tới lui dùng gần nửa canh giờ thì Bất Lương đến phá cửa, xác nhận thân phận thi thể, sự ồn ào ở đây thu hút không ít cư dân vây xem... đều là những người già bước đi tập tễnh, dáng vẻ khô héo, biết được hàng xóm chết cũng không có bất kỳ biểu cảm kinh hoảng và hóng hớt, chỉ bình tĩnh đứng xem, biểu cảm cực kỳ lạnh nhạt.‎

‎ Cận Nhược thấp giọng nói: "Ta đi một vòng quanh xem, hơn tám phần trong phường Bắc Nhạc đều là người già sống một mình, hoặc là cả đời nghèo khó không có tiền cưới vợ, không con không con gái, hoặc là thân nhân đều đã chết, hoặc là thân nhân mắc bệnh nặng bị người thân chối bỏ, người già nhiều lại đều là người nghèo, mỗi ngày dường như đều có người chết, cho nên người nơi này đã sớm thành thói quen rồi."‎

‎ Lâm Tùy An âm thầm thở dài: Thế đạo khó khăn, mạng người như cỏ rác...‎

‎ "Rốt cuộc có ai biết không? Người này có người thân nào không?" Bất Lương lại hỏi thêm một câu.‎

‎ "Thời lão tam có một đứa cháu trai xa ở phường Nam Nhạc." Có người trong đám đông hét lên.‎

‎ Bất Lương: "Hắn tên gì? Địa chỉ cụ thể?"‎

‎ "Hình như tên là Lỗ Cửu, cụ thể ở đâu không biết."‎

‎ Bất Lương quay đầu lại hỏi thêm một câu gì đó, một người Bất Lương trẻ tuổi chạy ra. Sắc mặt Tiểu Yến trắng bệch, trên người Bất Lương kia mang theo một mùi hôi thối khiến người ta buồn nôn, hiển nhiên tình hình thi thể không tốt lắm.‎

‎ Bất Lương chỉ về phía Tiểu Yến, Lâm Tùy An và Cận Nhược, ngữ khí cực kỳ không tốt: "Ngươi, ngươi, ngươi, ba tên báo quan các ngươi tới đây, nói cho ta biết phát hiện thi thể thế nào?"‎

‎ Lâm Tùy An: "Đi ngang qua."‎

‎ Cận Nhược: "Thấy người ta khóc."‎

‎ Lâm Tùy An: "Tùy tiện nhìn xem."‎

‎ Cận Nhược: "Trùng hợp nhìn thấy."‎

‎ Bất Lương: "..."‎

‎ Sắc mặt Bất Lương không tốt lắm, ánh mắt của hắn xoay quanh trên người Lâm Tùy An và Cận Nhược một vòng, quần áo hai người này tuy rằng thoạt nhìn mộc mạc, nhưng tinh tế quan sát cũng không khó nhìn ra đều là chất liệu thượng hạng, công đoạn cắt may lại càng tinh tế, vả lại ánh mắt hai người này hiên ngang, khí chất phi phàm, chỉ e không phải dân chúng bình thường. Bất Lương lăn lộn ở quan trường lâu như vậy cho nên vẫn có chút mắt nhìn này, ngẫm nghĩ một hồi mới bỏ qua hai người, bắt đầu hỏi Tiểu Yến: "Còn ngươi thì sao? Ngươi có liên quan gì đến người chết?"‎

[Phần 1] Ngươi có tiền, ta có đao [1-200][Full]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ