[HP] Hồi 2

1K 198 45
                                    

(*) Apparition và Disapparition thật sự là 'Độn Thổ'. Do thằng cha kia làm dễ quá🐧nên tác chỉ mô tả rằng nó không an toàn (có khả năng gây hiện tượng sót thân [Splinching] - tức bỏ lại một vài bộ phận cơ thể phía sau) và gây buồn nôn.

Độn Thổ bị hạn chế ở Hogwarts và chỉ có thể được sử dụng sau khi được cấp giấy phép (như bằng lái xe), nó cũng là một bùa chú cao cấp và rất khó thực hiện kể cả với những phù thủy lão làng nhất.

Tóm tắt: Anh S mới vào phá luật liên tục nhưng ngoài Nicholas ra thì không ai biết tại không có thứ gì có thể định vị cũng như phát hiện được hắn, nó có phải phép thuật đâu.

Mô tả không rõ ràng ở chương trước sẽ được cập nhật ngay sau khi chương này được đăng một tí. Xin lỗi vì sự bất tiện này~

***

"Cái thư đó được gửi 'sớm' ghê."

Hắn bình tĩnh uống nốt cà phê pha sẵn. Dù thế giới có bị hủy diệt, trời có sập hay mặt đất chuẩn bị nuốt chửng cả đám đi chăng nữa, hắn phải nốc hết cà phê trước khi quyết định làm một việc gì đó.

Nói thật, hắn vừa vào đã có ấn tượng không tốt với cái trường tên Hogwarts.

Khoan, không phải nơi đây là một cái 'trường' sao? Hắn chuẩn bị quay về với địa ngục của những con điểm và bài kiểm tra sao? Hắn sắp bị ấn xuống ghế nhà trường và-

"Nicholas Flamel. Tôi có một câu hỏi vô cùng hệ trọng."

Hắn đặt ly xuống bàn, kể cả cụ già đứng gần đó cũng bỗng dưng cảm thấy rét run trước sự thay đổi bất chợt của bầu không khí. Scaramouche trông vô cùng nghiêm túc, trầm lắng đến độ người ta cứ tưởng hắn định đốt trường ngay ngày đầu tiên.

Nhà giả kim không hẹn mà thẳng lưng, tay đẩy gọng kính, chờ đợi câu hỏi của hắn.

"Trong tất cả các môn học, có môn nào tên 'Giáo Dục Công Dân' không?"

Để đảm bảo sự an toàn cho toàn bộ học sinh cũng như cái trường, Nicholas cũng quyết định trả lời một cách nghiêm túc.

"Không. Không có môn nào có tên như thế cả."

Cơ mặt hắn dãn ra, tự dưng có động lực hẳn.

Đúng là trường học tôi yêu.

(Vả mặt nhanh vậy?)

Quán rượu kiêm nhà nghỉ mà Nicholas yêu cầu hắn gửi cả hai tới hiện ra trong tầm mắt. Ban đầu, hắn cảm thấy khá khó hiểu khi ông ta chỉ yêu cầu hắn dịch chuyển tới đường Charing Cross chứ không phải là một địa điểm cụ thể. Ông đi trước, dẫn hắn tới tận cuối đường.

Nỗi nghi ngờ của hắn đã được giải quyết như thế.

Quán rượu ấy dường như vô hình đối với người bình thường, nó còn chứa một không gian bên trong. Vì vậy, nó không có địa chỉ cố định trong thế giới vật chất.

"Đây là quán Cái Vạc Lủng, địa chỉ số 1, Hẻm Xéo."

Cái Vạc Lủng trông khá xập xệ và nhếch nhác. Mùi rượu và thuốc lá làm hắn phải nhăn mặt. Thấy dáng vẻ khó chịu của hắn, Nicholas Flamel chỉ lắc đầu cười nhẹ.

[Tống mạn] Kẻ Lang ThangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ