C70. Không phải muốn bỏ là bỏ

4.1K 643 27
                                    

Trước kia Chu Nam Sơ chuyển trường chính là tìm giáo sư Vương xử lý thủ tục. Không ngờ rằng cậu chuyển tới đây chưa học xong năm hai đã phải bỏ học, mà việc này cũng phải nhờ đến ông.

Thời gian trôi qua, cảnh vật đã khác, Chu Nam Sơ thật sự không nói nên lời về cảm giác của mình.

“Em nói muốn thôi học?”

Giáo sư Vương ngồi sau bàn làm việc đẩy mắt kính, vẻ mặt kinh ngạc xác nhận lại.

Chu Nam Sơ trả lời: “Vâng.”

Giáo sư Vương: “Tại sao lại muốn thôi học?”

Chu Nam Sơ: “Do em không muốn học nữa ạ.”

Giáo sư Vương: “Đây không thể trở thành lý do em thôi học được.”

Chu Nam Sơ ngẩn người: “Giáo sư…”

Giáo sư Vương ngắt lời cậu, bất mãn nói: “Được học ở trường chúng ta không dễ dàng gì, người khác muốn thi còn không thi được, sao em lại muốn từ bỏ?”

Lời giáo sư chọc trúng chỗ đau khiến cậu rất bức bối, nếu có thể Chu Nam Sơ đương nhiên không muốn.

Giáo sư Vương tiếp tục nói: “Em về trước đi, bỏ học không phải em nói bỏ là được, thầy phải báo cáo với chủ nhiệm đã.”

Kỳ thật khi giáo sư Vương nói không thể tùy tiện bỏ học, nội tâm cậu có chút mừng thầm, chỉ là dù có yếu tố bên ngoài tác động Tiểu Vương Tử chắc chắn cũng sẽ không chấp nhận.

Ra khỏi văn phòng, Chu Nam Sơ thở dài, nhất thời không biết phải giải quyết những chuyện này thế nào.

“Vì sao muốn thôi học?”

Thời điểm nhận được điện thoại, Chu Nam Sơ có hơi bất ngờ, nhưng nghĩ lại thì thấy cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả. Ngày trước cậu chuyển đến đây, là Tần Mộc sắp xếp giáo sư Vương giúp cậu làm thủ tục, vì vậy chuyện cậu thôi học ông ấy nói cho hắn cũng không có gì lạ.

Thấy Chu Nam Sơ không trả lời, Tần Mộc lại hỏi thêm một câu: “Cậu có gặp chuyện gì không?”

Giọng hắn vẫn dịu dàng dễ nghe như trước, nhưng Chu Nam Sơ lại cảm thấy trái tim lạnh băng vì chủ nhân của giọng nói này.

“Tôi cúp đây.”

Chu Nam Sơ lạnh nhạt nói xong câu đó liền trực tiếp cúp máy.

Trong lòng cậu khao khát có người có thể giúp đỡ mình một chút thì tốt biết mấy, nhưng nếu người đó là Tần Mộc thì thực sự không cần.

Thời gian Vương Hạo Hạo cho cậu chỉ còn một ngày nữa, Chu Nam Sơ không biết nếu quá thời hạn này mà cậu vẫn chưa bỏ học, cậu ta sẽ gây ra chuyện gì.

Nhưng giáo sư Vương đã trả lời cậu rằng trường không cho phép bỏ học, còn nói với cậu nếu thật sự có chuyện gì, có thể xin nghỉ dài hạn, trường sẽ phê duyệt.

Không đồng ý bỏ học nhưng lại có thể xin nghỉ dài hạn, Chu Nam Sơ tự hỏi có phải Tần Mộc đã nhúng tay vào không, nhưng cậu cũng không thể đi xác minh được.

Ngày thứ ba trôi qua, Chu Nam Sơ nơm nớp lo sợ.

Cậu đã không làm theo như Vương Hạo Hạo nói, tuy không phải không muốn làm mà là trường không cho cậu bỏ, nhưng Vương Hạo Hạo chắc chắn sẽ không quan tâm đến những lý do này.

[ABO/NP/H]Beta Này Có Chút ONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ