[Quyển 2] Chapter 9: Tài tử giai nhân

308 18 0
                                    

Thịnh tình không thể từ chối, Thư Ngọc đi theo Phương Kiển vào phòng.

"Cô không cần tiếp khách sao?" Thư Ngọc hơi nghi ngờ, trong phòng chỉ có hai người họ, không còn ai khác nữa.

Hôm nay Phương Kiển mặc chiếc váy dài màu xanh nhạt, cổ áo thêu hoa cao cao bao bọc phần cổ, càng tôn lên vẻ tao nhã, cái cổ mảnh khảnh. Cô ta mỉm cười: "Vốn phải tiếp một vị khách, nhưng giữa chừng Vân Nguyệt cô nương tiến vào đưa vị khách kia đi."

Thư Ngọc giật mình. Vân Nguyệt? Thế thì người khách mà Phương Kiển tiếp đãi trước đó chính là người đàn ông mang mặt nạ cô đã bất cẩn nhìn thấy lúc nãy.

"Trong Nguyệt Minh Lâu có thể tùy tiện...giành khách sao?" Thư Ngọc cất tiếng hỏi, có phần lưỡng lự.

Phương Kiển ngồi xuống trước bàn, rót một chén trà cho Thư Ngọc: "Đào hát từ lầu ba trở lên muốn làm cái gì, chúng tôi làm sao quản được. Huống chi, vị khách kia ra giá mời đào hát hạ đẳng, lại hưởng được sự chiêu đãi của đào hát thượng thẳng, vị khách nào mà không hài lòng chứ?

Thư Ngọc nhận chén trà, làm như vô tình hỏi han: "Nghe nói Vân Nguyệt cô nương sắp lấy chồng, vị lang quân đó tốt chứ?"

Phương Kiển suy nghĩ một chút rồi đáp: "Là một vị phú thương, chịu bỏ ra rất nhiều tiền để chuộc thân cho Vân Nguyệt, có lẽ sẽ đối tốt với cô ấy."

"Vân Nguyệt được chuộc thân khi nào?" Thư Ngọc lại hỏi.

Phương Kiển đáp: "Vào tháng trước."

Thư Ngọc hơi trì trệ. Cô định đứng lên, Hạ Tử Huân gửi thư cho Cô Mang vừa vặn cũng là tháng trước.

Nguyệt Minh Lâu xưa nay có quy chế nghiêm khắc đối với việc chuộc thân, mười mấy năm qua chỉ có hiếm hoi vài người chuộc thân thành công, vả lại đều là đào hát hạ đẳng. Lần này chỉ trong một tháng ngắn ngủi, đào hát danh tiếng của Nguyệt Minh Lâu sắp lấy chồng, thật sự chỉ là trùng hợp?

Phương Kiển nhìn Thư Ngọc, nhẹ giọng nói: "Cô có thể đến chỗ tôi một chuyến, đúng là không dễ dàng. Chúng ta đừng nói đến chuyện này nữa, được không?"

Thư Ngọc lấy lại tinh thần, cười nói: "Được. Hôm nay nghe khúc nào đây? Cho dù là khúc gì, chỉ cần cô hát, nhất định rất hay."

Phương Kiển hơi đỏ mặt: "Lại hát 'Đào hoa phiến' được không?"

"Được thôi." Thư Ngọc mặt mày tươi vui.

Nhưng màn xướng ca này không phải là lần đầu gặp gỡ của Lý Hương Quân và Hầu Phương Vực.

Phương Kiển khẽ nhíu mày, khi đôi mắt mở to lần nữa thì ánh mắt đã trở nên thê lương. Mấy âm phù xướng lên, bỗng nhiên sinh ra cảm giác tịch liêu bi ai.

Thư Ngọc sửng sốt. Đây là khúc "Thương xót Giang Nam" do Tô Côn Sinh sáng tác.

"Hoành bạch ngọc bát căn trụ đảo, đọa hồng nê bán đổ tường cao. Toái lưu ly ngõa phiến đa, lạn phỉ thúy song linh thiểu. Vũ đan trì yến tước thường triêu, trực nhập cung môn nhất lộ hao, trụ kỉ cá khất nhân ngạ biễu..."

Năm tháng rực rỡ - Na Thù (I)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ